Nhân viên an ninh nghe thấy lời này đương nhiên là tức giận, nhưng đối phương là khách nên anh ấy cũng không tiện nổi cáo, nhưng giọng điệu không khách khí như trước nữa.
"Xin lỗi thưa ngài! Khách sạn của Trung tâm Triển lãm và Hội nghị Bạch Vân chúng tôi không mở cửa cho người ngoài trong hai ngày. Khách sạn đã ký hợp đồng với ban tổ chức Hội chợ Triển lãm Điêu Khắc, tất cả những người ở trong khách sạn đều được Hội chợ Triển lãm Điêu khắc này mời tới”
"Nếu như ngài có thư mời thì không cần trả tiền cũng có thế ở trong khách sạn, nhưng nếu ngài không có thư mời thì cho dù có nhiều tiền cũng vô dụng. Hai ngày này không thế ở chính là không thế ở, cho dù là ôi hay là quản lý khách sạn cũng đều nói như vậy thôi! Nếu ngài không tin thì có thể tự mình gọi cho quầy lễ tân của khách sạn để hỏi.”
Lưu Thiên Dật có chút luống cuống, hắn ta không ngờ rằng lần này ban tổ chức sẽ trực tiếp bao trọn gói toàn bộ Trung tâm Triển lãm và Hội nghị Bạch Vân.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, lăn này đơn vị tổ chức Hội chợ Triển lãm Điêu Khắc chính là Bảo tàng điêu khắc gỗ quốc gia, đây là cơ cấu cấp quốc gia. Hơn nữa đều mời các nhân tài từ các lĩnh vực liên quan đến, vé vào cửa cũng rất quý, chắc chắn điều kiện để vào Hội chợ Triển lãm Điêu khắc này cũng rất cao.
Ngay khi Lưu Thiên Dật còn chưa biết làm sao thì Triệu Lộ Lộ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3503163/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.