Mặc dù hôm nay các bé đã chính thức ăn dặm nhưng vẫn cần uống sữa bột và sữa mẹ. Nên sau khi ngủ dậy, Tô Thì Hàm và Tân Lãng vẫn cho các bé uống sữa.
Mãi đến mười giờ rưỡi sáng, nghỉ thức ăn mặn mới chính thức bắt đầu.
Trước mười phút, Tân Lãng đã chuẩn bị ba phần thức ăn. Lượng đồ ăn dặm không quá nhiều, tốt nhất chỉ nên ăn ba thìa nhỏ. Cũng là vì bọn trẻ trước đó đã ăn qua ngũ cốc rồi, nếu không lần đầu tiên chỉ ăn một thìa.
Lâm Tiêu nghe những lời này, cảm thấy nhận thức của bản thân bị đả kích. Mấy món này mà chỉ được ăn có ba thìa, thực sự quá ít
Tô Thi Hàm giải thích với cô ấy rằng, dạ dày trẻ con rất nhỏ. Hiện tại uống sữa vẫn là chính. Ăn dặm chỉ là bổ sung thêm một số dinh dưỡng và rèn luyện khả năng nhai và tiêu hóa của trẻ thôi. Cho nên không được ăn quá nhiều. Ăn nhiều trẻ sẽ không muốn uống sữa nữa.
Lâm Tiêu nghe thôi đã thấy đau đầu, cô cảm thấy bản thân mình nhất định không nên sinh con. Nếu để cô nuôi trẻ theo suy nghĩ của mình, sợ là nuôi hỏng đứa trẻ mất.
Làm cha mẹ không hề dễ dàng!
Mười giờ ba mươi phút, Tô Thi Hàm lấy điện thoại lộng của mình, còn Tân Lãng thì bắt đầu gọi video cho cha mẹ hai bên.
Ông bà Tân vẫn đang bận rộn, phía sau video là hình ảnh công xưởng. Tô Vĩnh Thắng và Phương Nhã Nhàn hôm nay đều ở nhà. Do đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3501135/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.