Sau hai câu lạnh nhạt trào phúng, sắc mặt Tô. Vĩnh Thẳng khinh miệt nhìn thẳng mặt Lưu Tuấn nói: "Chàng trai trẻ! Tôi rất hiểu tâm trạng của cậu bây giờ."
"Năm đó khi nhà họ Tân đang phát triển, nhà cậu chỉ là loại không tên tuổi. Cậu lớn lên trong môi trường sống hoàn toàn khác với Tân Lãng thế nên trong mắt cậu, Tân Lãng chính là thiếu gia nhà giàu cao cao tại thượng, còn cậu chỉ là thăng nhóc nghèo. Cứ cho là bây giờ nhà cậu đã có chút tiền rồi, nhưng mà vẫn không che được nội tâm tự tỉ, hèn nhát của cậu” "Chưa kể đến bây giờ con rể tôi rất bản lĩnh, có thể tự mình mở công ty kiếm tiền. Kể cả hắn thật sự không có gì trong tay nhưng hắn ưu tú như vậy, người làm cha vợ như tôi đây cũng sẵn sàng nuôi hắn. Đây cũng chính là bản lĩnh của hắn, cậu có ghen tị cũng không được!"
Phương Nhã Nhàn ngồi bên cạnh ông xã, khí chất của bà chủ nhà giàu áp đảo tất cả, phụ hoạ lời của cha Tô nói: "Này chàng trai trẻ! Nếu tâm lý không ổn định thì về nhà xem nhiều sách một chút để bình tĩnh lại. Đừng cả ngày như con chó điên ở bên ngoài, cứ nhìn thấy người là cắn."
Rõ ràng là không ăn được nho lại nói nho chua, trong lòng thì ghen tị chết đi được, ngoài miệng lại đi nhục nhã người ta. Bộ dạng tiểu nhân của cậu bây giờ giống như lòng dạ Tư Mã Chiêu vậy, người qua đường cũng có thể nhìn thấu!"
Lúc này ở đại lý xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3495909/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.