"Em còn chưa ngủ sao? Vì sao vừa nãy lại không để ý tới anh?"
"Làm sao vậy? Sao lại ủy khuất như vậy?"
“Hay do không nỡ xa cha mẹ? Hả?"
Động tác của Tần Lãng hết sức tự nhiên, kéo Tô Thi Hàm vào trong ngực.
Tô Thi Hàm dựa vào gần hẳn, sau đó lại ủy khuất chui vào ngực hắn.
"Làm sao vậy? Vợ của anh có chỗ nào ủy khuất? Mau nói cho chồng nghe, chồng sẽ giải quyết giúp em." Tần Lãng đau lòng vỗ lưng cô.
Tô Thi Hàm ngẩng đầu, cái miệng nhỏ nhắn dẩu lên, nói: 'Là mẹ em."
Trong giọng nói của cô còn kèm theo mấy phần cáo trạng.
Nhưng mà thật ra cũng không phải như vậy, trước khi Tân Lãng về cô chắng qua chỉ cảm thấy mình có chút lo lắng cho vóc dáng. Nhưng mà Tân Lãng vừa về, vừa nghe thấy tiếng của hẳn, Tô Thi Hàm lập tức cảm thấy vô cùng ủy khuất.
Ô ô.. mẹ cô nói cô mập, thật đau lòng nha.
Tần Lãng nghe vấn đề có liên quan tới mẹ vợ xong thì có chút nhức đầu, mâu thuẫn giữa mẹ vợ và vợ, người ở giữa là con rể như hắn biết làm thế nào đây?
"Em và mẹ cãi nhau? Không đúng, anh thấy lúc mẹ về tất vui vẻ, không giống như tức giận.”
“Thi Hàm! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Mẹ em nói em bị mập lên ô ô.." Tô Thi Hàm càng nghĩ càng ủy khuất, nhất là Tân Lãng còn găng hỏi như vậy, nội tâm cô lại càng ủy khuất, lập tức chui vào lòng hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3483807/chuong-367.html