Bà Tần nhíu mày: "Xe mà Lãng Lãng đang dùng là biển số của thành phố Thiệu chúng ta. Lúc trước là muốn chờ nó và Thi Hàm lấy được hộ khẩu Thượng Hải, sau đó cầm giấy phép Thượng Hải để mua một chiếc xe mới. Chiếc BMW này sẽ đưa lại cho ông lái."
"Nếu bây giờ ông đi mua xe mới, vậy sau này Lãng Lãng không phải sẽ thừa ra một chiếc à?"
"Xe lại không giống phòng ở, xe bị mất giá rất nhanh"
"Nếu ông sợ lái xe tải đi bàn chuyện làm ăn bị mất mặt thì đơn giản, tôi sẽ gọi taxi cho ông. Đi lại trong thành phố Thiệu này nhiều nhất cũng không vượt quá 100 tệ, nếu ông phải đi nơi khác thì trực tiếp thuê một chiếc xe sang trọng, một ngày mấy trăm tệ là cùng"
"Hơn nữa đâu phải ngày nào ông cũng đi công tác."
"Bây giờ nhà chúng ta không nhất thiết phải mua thêm một chiếc xe."
Người đàn ông nào cũng muốn có một chiếc xe riêng của chính mình, Ông Tần nghe Bà Tần nói như vậy thì có chút không vui.
Nhưng mà Bà Tần lại nói rất đúng.
Ông bỗng nhiên nghĩ đến một việc, lập tức nói: “Không đúng! Lần này chúng ta và Lãng Lãng đến Thượng Hải không phải để nộp bổ sung bảo hiểm cho Lãng Lãng sao?”
"Tôi nhớ là bây giờ làm biển số xanh ở Thượng Hải cũng không cần phải có hộ khẩu Thượng Hải. Chỉ cần nộp bảo hiểm đủ ba năm là được, Lãng Lãng đã nộp bảo hiểm Thượng Hải đủ ba năm rồi."
Tần Lăng lấy điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3483797/chuong-357.html