Lúc Thạch Hậu Vinh nói những lời này, Thạch Lâm Minh chẳng buồn ngẩng mặt, chỉ một mực cúi đầu ăn cơm.
Tân Lãng nói với Thạch Hậu Vinh, hắn muốn biết ngày sinh của Thạch Lâm Minh để hẳn xem một chút.
Thật ra, Thạch Hậu Vinh đã sớm chuẩn bị xong, chỉ chờ Tân Lãng dứt lời, ông lập tức lấy ra.
Tần Lãng nhìn qua ngày sinh của Thạch Lâm Minh, kết hợp với tướng mạo, trong đầu nhanh chóng tính toán.
Sau năm phút, Tân Lãng quay sang nói với Thạch Hậu Vinh: “Hôm nay, chính là ngày mà vận đào hoa của cậu ấy tới."
Tần Lãng đang nói, cửa phòng chợt mở ra, một nữ: nhân viên phục vụ đi vào đưa nước ép trái cây.
“Thưa quý khách! Đây là nước trái cây và nước táo đỏ mà quý khách yêu cầu.” Nữ phục vụ nở nụ cười, nói một cách rất tiêu chuẩn.
Sau đó, cô ấy cầm ly lên và bắt đầu rót nước trái cây.
Bởi vì từ vị trí cửa phòng đi vào chính là chỗ ngồi của Thạch Lâm Minh nên cô phục vụ cho hẳn trước.
Trong lúc nữ nhân viên đang rót nước vào ly thứ hai, điện thoại di động trong túi cô bỗng vang lên một tiếng, khiến cô ấy giật mình, tay cô run lên, làm bình nước lắc lư, không cẩn thận khiến nó bị đổ hết lên quần của Thạch Lâm Minh.
Nước trái cây này vì mới được làm nên nhiệt độ còn cao, khoảng năm mươi đến sáu mươi độ.
Khi bị đổ lên, tuy không đến mức khiến họ bị bỏng, nhưng cũng phải nhảy dựng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3483772/chuong-337.html