Biểu cảm của bọn nhỏ rất nghiêm túc, chọc cho Tô Thi Hàm cười, nói: “Cái này ăn rất ngon! Bây giờ các con không ăn về sau cũng phải ăn thôi.”
Thế nhưng ba đứa nhỏ đều là không muốn ăn.
Tô Thi Hàm cũng không tiếp tục cưỡng ép bọn nhỏ nên cô cùng Bà Tân, hai người cầm ba bát cháo ăn hộ.
Nhìn thấy người lớn ăn đồ mình không ăn, bà Tần lại còn ăn đến rất ngon miệng. Huyên Huyên nhìn lại, đôi mắt đen tinh khôi nhìn chằm chằm bà Tần, bộ, dạng có chút cẩn thận.
Bà Tần cầm muỗng cuối cùng đưa đến miệng của thằng bé.
Thắng bé nhìn về phía bà Tân sau đó miệng nhỏ nhấm nháp nếm thử một miếng.
Rất giống với vị sữa bình thường hay uống, nên cũng không nhả cháo ra. Bà Tần than lớn một tiếng: "A! Thi Hàm! Cháo gạo thật sự ăn rất ngon nha”
“Đúng vậy mẹ!". Truyện Kiếm Hiệp
Hai người ăn ý phối hợp cùng nhau.
Thắng bé thấy vậy, không phun ra mà thăm dò nuốt xuống.
Đây là lần đầu tiên Huyên Huyên ăn, nên Tô Thi Hàm cùng bà Tân nói chuyện nhưng vẫn chú ý tới thắng bé.
Thấy thẳng bé ăn xong mà không xuất hiện tình huống khó nuốt, hai người thở phào một c:
“Ăn ngon không Huyên Huyên?” Bà Tần đi tới cười hồi.
Mới vừa hỏi xong, Huyên Huyên phun ra, trực tiếp phun vào mặt của bà Tần.
Trên mặt, trên tóc, trên quần áo đều bị dính cháo gạo mà Huyên Huyên ngậm trong miệng không chịu nuốt.
Lúc đầu bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3457981/chuong-309.html