Chương trước
Chương sau

Cuối cùng bé con Vũ Đồng không còn vừa ăn vừa chơi nữa.

Có lẽ lần trước chịu đói khiến cho lúc này bé con cảm giác được nguy cơ, nếu mình không uống thì mẹ chắc chắn sẽ cho em gái uống.

Tô Thi Hàm thay phiên cho ba đứa nhóc bú, không có để cho Khả Hinh chỉ được bú bình.

Ba đứa nhóc được chăm sóc như nhau, để bọn nhỏ đều được uống sữa mẹ.

Sau khi ba đứa bé uống sữa xong, Tô Thi Hàm đến phòng vệ sinh thay quần áo. Bởi vì lúc cho bú thì không thể tránh được sữa chảy ra ngoài, nên cho bọn nhỏ uống xong thì cô phải thay quần áo.

Cô thay đồ xong, ôm lấy các bé cưng đi xuống dưới lầu. Bọn họ vừa đi xuống lầu thì Tân Lãng lớn tiếng gọi từ trong phòng bếp ra: "Ăn cơm thôi."

Ba đứa nhóc vừa được uống sữa nên rất ngoan, cô thả bọn nhỏ nằm xuống đệm, bọn nhỏ yên tĩnh chơi đồ chơi trong tay.

Lúc thì gặm ngón tay, lúc lại chơi đồ chơi, rất là đáng yêu.

Sau khi ba bé con ăn xong thì đến lượt người lớn ăn cơm tối.

Tối nay có tôm, mọi người ngửi thấy mùi hương thì rất mong chờ.

Bởi vì quá thơm.

Cho dù là tôm hùm đất chua cay hay là tôm cháy tỏi, lúc được bưng lên bàn thì chỉ căn nhìn qua là đã muốn ăn.

Hôm nay Tần Lãng bắt được một thùng tôm, ít nhất hơn cũng hơn 10kg.

Cả nhà bọn họ không ăn được nhiều như vậy, Tân Lãng chỉ làm một nửa, còn một nửa còn lại thì chia làm hai phần. Sau khi ăn xong thì một phần đế cho bà Tân đưa sang cho đì Hạ, một phần cho nhà Cô cả.

Xem như cho bọn họ ăn bữa khuya.

Ông Tần ngồi xuống ghế nhìn các món tôm, ánh mắt lại không nhịn được nhìn về phía tủ rượu, rõ ràng là muốn uống chút rượu.

Vào đêm hè, vừa ăn tôm vừa uống chút rượu, đó

mới là cuộc sống.

Nhưng ông vừa nhìn về phía tủ rượu thì bà Tần dùng đũa gõ vào đầu ông một cái.

“Ông nghĩ gì thế? Đừng nghĩ đến chuyện uống. rượu, ai bảo ông lái xe mà không chịu nhìn đường rồi bị ngã.” Bà Tân liếc mắt một cái nói

Nếu trước khi con trai trở về, ông Tân không bị ngã thì đã có thể giúp đỡ con trai con dâu chăm sóc cho các cháu, bà và Tô Thi Hàm sẽ giảm bớt áp lực đi rất nhiều.

Tân Lãng và Tô Thi Hàm cũng sẽ có nhiều thời gian riêng hơn.

Bà nhớ đến chuyện này thì rất tức giận.

Hiện tại ông Tân còn muốn uống rượu, nằm mơ đi!

Ông Tần cảm thấy bất đắc dĩ, có vợ hung dữ như thế thì còn có thể làm gì bây giờ? Chỉ có thể cưng chiều mà thôi.

Ai bảo mình lái xe lại không nhìn đường nên mới ngã chứ?

Tần Lãng cười cầm một bát nước ấm đặt trước mặt ông Tân, nói: “Cha! Cha đừng nghĩ đến rượu nữa. Tối nay cha chỉ có thể ăn mười con tôm, hơn nữa còn phải nhúng qua nước ấm trước để giảm bớt vị cay. Mẹ nhớ giám sát cha một chút nha”

Bà Tân giơ tay làm dấu 'OK'.

Mặc dù bữa cơm này ông Tân không được uống rượu, không ăn được vị tôm cay chính thống, nhưng ông có thể ăn một chút vị cay thì đã rất thỏa mãn.

Bình thường ông phải ăn đồ thanh đạm, hiện giờ phát hiện ra món tôm này cũng không tệ.

Hoàn toàn không còn là chính ông nữa!

Ông chậm rãi ăn xong mười con tôm, định gắp thêm một con nữa thì bà Tân chặn lại.

“Ông Tân! Ông đã ăn mười con tôm rồi! Ăn món khác đi” Bà Tân nói.

Ông Tần:"....."

Bà xã, sao ánh mắt của bà lại nhạy bén như vậy chứ?

Sau đó ông lại nhìn đống vỏ tôm chất thành núi nhỏ ở trước mặt bà Tân, khẽ nuốt một ngụm nước bọt, ông vô cùng hâm mộ!

Lại một lần nữa ông vô cùng hối hận trước đó mình lái xe gắn máy mà không nhìn đường, vì thế mới ngã xuống.

Nếu không thì hiện tại ông cũng có thể ăn tôm một cách thoả thích giống như bà Tân, lại còn có thể mút ngón tay!

Tô Thi Hàm rất kiềm chế, Tân Lãng chỉ làm mười con tôm cháy tỏi cho cô, cô ngoan ngoãn ăn hết mười con.

Mặc dù cô còn muốn ăn, nhưng vẫn nhịn xuống. Cô đi vào trong phòng bếp xới cơm rồi bắt đầu ăn cơm.

Cô nghĩ thời kỳ cho con bú sẽ trôi qua nhanh thôi, đến lúc đó Tân Lãng sẽ làm các loại món tôm cho cô, cô vô cùng chờ mong.

Trước kia cô cũng từng ăn tôm ở bên ngoài, nhưng không cảm thấy ngon.

Dì nấu cơm trong nhà cũng từng làm món tôm, nhưng mùi vị chỉ gọi là tạm được.

Mà sau khi thưởng thức qua món tôm Tàn Lãng làm thì cô phát hiện hương vị vô cùng tuyệt vời!

So với cửa hàng lâu năm chuyên bán tôm ở thành phố Trường Sa thì ăn còn ngon hơn nhiều!

Hoàn toàn có thể mút ngón tay!

Bởi vì lúc này bà Tân vừa ăn vừa mút ngón tay!

Chỉ khi ăn quá ngon thì mới có thể mút ngón tay như vậy.

Nước tôm cũng vô cùng ngon!

Lúc ăn cơm, điện thoại của Tô Thi Hàm vang lên, chính là Phương Nhã Nhàn gọi video tới.

Sau khi cô nghe máy, Phương Nhã Nhàn cười hỏi Tô Thi Hàm ăn cơm tối chưa, Tô Thi Hàm xoay ống kính một chút: "Mẹ! Bọn con đang ăn cơm chiều. Hôm nay con và Tần Lãng đến hồ sen câu cá, còn câu được rất nhiều tôm, con còn câu được một phần tôm nữa đấy”

Cô câu được bốn con tôm trong hơn 10kg tôm kia, có thể dùng cụm từ 'Một phần để miêu tả, cũng không có gì sai cả

Phương Nhã Nhàn biết khả nẵng câu cá của con

gái mình, bà cười cười cũng không có vạch trần cô.

Bởi vì lúc này bà cũng không rảnh nói chuyện này, bà đang chú ý đến hai món tôm hùm đất chua cay và tôm hùm đất cháy tỏi trên bàn.

Bà không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

Tô Vĩnh Thắng đến gần xem, muốn biết tối nay mấy người Tô Thỉ Hàm ăn cái gì.

Sau đó ông thấy một bàn các món tôm

Ông lặng lẽ quay về chỗ của mình, lấy điện thoại di động ra xem ngày.

Hôm nay là ngày mùng năm tháng tám, sinh nhật của con gái vào ngày hai mươi ba, vẫn còn mười tám ngày.

Hơn nửa tháng.

Chờ có chút lâu nha!

Phương Nhã Nhàn đang nói chuyện phiếm với Tô Thi Hàm, Tô Vĩnh Thẳng đi vào phòng bếp nói với thím Trương đang rửa chén: "Thím Trương, chị đừng rửa chén nữa. Đi xuống lầu mua 3kg tôm hùm đất nha, phải tròn 3kg tôm hùm đất, mua thêm đậu hũ nữa."

“Hả!? Ông chủ, tối nay hai người chưa ăn no sao?"

Tô Vĩnh Thắng: Ăn no rồi đấy chứ, nhưng khi nhìn thấy mấy người Tô Thi Hàm đang ăn tôm hùm đất, không căn nghĩ cũng biết là Tần Lãng làm cho, thế nên ông lại đói bụng!

Nói chính xác là thèm ăn!

Mặc dù không kịp ăn tôm hùm đất của Tân Lãng, nhưng ăn tôm hùm đất bên ngoài cũng được!

Lần sau đến nhà Tân Lãng, không đi du lịch ngắm cảnh nữa mà phải đi câu cá, câu tôm chơi.

Sau khi câu xong thì còn có thể nói Tần Lãng nấu các món ngon cho mình.

Kinh nghiệm đã được tăng lên!

Tần Lãng ăn cơm tối xong, hắn và Tô Thi Hàm mang theo ba cục cưng ra ngoài tắn bộ còn mẹ Tân và cha Tần thì đi đưa tôm cho dì Hạ và nhà cô cả, tiện thể tám chuyện luôn.

Ban ngày cha mẹ Tân đã vất vả, buổi tối Tô Thi Hàm và Tần Lãng định trông con để hai người già thoải mái, có thời gian riêng của mình.

Lúc bọn họ đi tản bộ, Tô Thi Hàm và Tần Lãng nói ba chiếc váy hẳn mua đã giặt hỏng, phai màu, loang lổ màu trắng.

Cô không nói mẹ Tần giặt, nói buổi sáng mình ném vào máy giặt, quên dùng nước giặt khác.

Dẫn đến ba chiếc váy bị giặt hỏng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.