“Làm sao em biết?” Tân Lãng hỏi ngược lại.
Sau khi hỏi, hẳn lập tức đánh miệng mình một cái....
Tốt lắm, bị Tô Thi Hàm bắt được rồi!
Quả nhiên, hẳn tấp xe vào lề thì thấy cặp mắt gian xảo của Tô Thi Hàm nhìn về phía hắn. Hai tay cô chống nạnh, đôi mắt đẹp run lên một cái, môi hồng hơi vểnh lên nói: "Quả nhiên! Lúc trước anh thầm mến Dương Bối Bối!"
Giờ phút này, Tăn Lãng đột nhiên cảm thấy có vợ là học sinh ưu tú có đôi khi sẽ tạo áp lực với chỉ số thông minh của mình.
Lúc này không cần đi giải thích với Tô Thi Hàm Đó là trước kia không phải bây giờ, bây giờ chỉ cần làm một chuyện.
Mắt hắn nhìn thắng vào Tô Thi Hàm sau đó tiến tới ôm lấy sau gáy cô, hôn cô.
Chống cự, tiếp tục hôn.
Lại chống cự thì cứ tiếp tục hôn.
Hôn đến khi nào không còn một chút chống cự nào nữa mới dừng,
Sau nụ hôn, cả người Tô Thi Hàm đều mềm nhũn ở trong lòng hắn, đôi mắt hờn dõi nhìn hẳn.
Lúc này Tân Lãng mới giải thích: "Đó là trước kia! Lúc đó anh còn trẻ vô cùng lông bông. Vợ à! Em đang ghen đấy à, vậy thì em có thể sẽ phải ghen với rất nhiều người đó”
"Ví dụ như, lúc anh một tuổi anh thích chơi chung với Bắc Bắc."
"Lúc anh hai tuổi, anh thích chơi bùn với Tây Tây."
"Lúc năm tuổi, anh thích cùng với Đông Đông đi ra ngoài đồng."
"Lúc bảy tuổi, anh thích một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3457960/chuong-288.html