Tần Lãng vừa cười vừa đi đến khu vui chơi. Bế cả ba đứa bé qua, để chúng bò ở trên chiếu, rồi nói chuyện với ba đứa: "Mấy đứa có thấy mẹ đẹp không?"
“Huyên Huyên, Vũ Đồng, xem hai anh em con này, chảy cả nước miếng rồi”
“Để cha lau cho nào”
“Các con chưa từng thấy mẹ xinh đẹp như vậy sao? Các con nhận ra đây là mẹ sao?"
“Ê a” Khi hắn lau nước miếng cho Huyên Huyên, thăng nhỏ quơ tay quơ chân, cười đắc ý.
Tân Lãng cũng cười theo.
Đúng là thấy có gì đẹp là mắt của bọn nhỏ lại sáng như tuyết
“Hôm nay baba và mama sẽ ra ngoài đi chơi, buổi tối mới về. Ba anh em con ở nhà nghe lời ông bà nội nhé?”
“Nào! Đề baba sẽ dạy các con lật người nha.”
Tân Lãng trước tiên bế bọn nhỏ lên, bảo chúng lật người chơi đùa, sau đó cùng chúng nằm trên chiếu.
Dạy chúng lật người.
“Nào, trước tiên chúng ta đem hai chân nâng lên”
“Sau đó các con xem baba lật người này. Được rồi, các con thử xem nào”
Ba đứa nhỏ đều nhìn vẽ phía Tân Lãng.
“Nhanh lật lại, cố lên nào” Tân Lãng nói với bọn nhỏ.
Khả Hinh vẫn còn một chút bối rối.
Vũ Đồng thì phát ra âm thanh 'Ê a..'
Huyên Huyện thì bắt đầu học xoay người, nghiêng nghiêng cơ thể nhưng mà vẫn chưa lật qua được.
Tân Lãng kiên nhẫn hướng dẫn nói: "Đúng rồi! Huyên Huyên làm rất tốt, cố gắng một chút nữa, đưa chân phải qua trước”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3457949/chuong-277.html