Chương trước
Chương sau

Tần Lãng vừa cười vừa đi đến khu vui chơi. Bế cả ba đứa bé qua, để chúng bò ở trên chiếu, rồi nói chuyện với ba đứa: "Mấy đứa có thấy mẹ đẹp không?"

“Huyên Huyên, Vũ Đồng, xem hai anh em con này, chảy cả nước miếng rồi”

“Để cha lau cho nào”

“Các con chưa từng thấy mẹ xinh đẹp như vậy sao? Các con nhận ra đây là mẹ sao?"

“Ê a” Khi hắn lau nước miếng cho Huyên Huyên, thăng nhỏ quơ tay quơ chân, cười đắc ý.

Tân Lãng cũng cười theo.

Đúng là thấy có gì đẹp là mắt của bọn nhỏ lại sáng như tuyết

“Hôm nay baba và mama sẽ ra ngoài đi chơi, buổi tối mới về. Ba anh em con ở nhà nghe lời ông bà nội nhé?”

“Nào! Đề baba sẽ dạy các con lật người nha.”

Tân Lãng trước tiên bế bọn nhỏ lên, bảo chúng lật người chơi đùa, sau đó cùng chúng nằm trên chiếu.

Dạy chúng lật người.

“Nào, trước tiên chúng ta đem hai chân nâng lên”

“Sau đó các con xem baba lật người này. Được rồi, các con thử xem nào”

Ba đứa nhỏ đều nhìn vẽ phía Tân Lãng.

“Nhanh lật lại, cố lên nào” Tân Lãng nói với bọn nhỏ.

Khả Hinh vẫn còn một chút bối rối.

Vũ Đồng thì phát ra âm thanh 'Ê a..'

Huyên Huyện thì bắt đầu học xoay người, nghiêng nghiêng cơ thể nhưng mà vẫn chưa lật qua được.

Tân Lãng kiên nhẫn hướng dẫn nói: "Đúng rồi! Huyên Huyên làm rất tốt, cố gắng một chút nữa, đưa chân phải qua trước”

"Di chuyển chân trước."

"Di chuyển chân phải trước.”

Mấy đứa nhỏ còn đang cố gắng.

Tân Lãng lại dùng tay vỗ vào chân của mình, Nói: "Chân trước”

"Ê a nha” Huyên Huyên hét lên vài lần, rồi xoay người bằng chân phải.

Lật người thành công!

Tân Lãng thấy cảnh này, cười ha ha: “Đúng! Chính là như vậy, di chuyển chân trước, Huyên Huyên thật là thông minh”

Huyên Huyên đã lật người thành công thì vui mừng phát ra tiếng 'Ê a.'

Đã thành công chuyển từ tư thế năm ngửa sang tư thế nằm sấp.

Đúng lúc này, Tô Thi Hàm mang theo chiếc túi và giày cao gót đi từ trên lầu xuống lầu thì nhìn thấy cảnh này.

Cô đứng trên cầu thang vui mừng gọi: “Tân Lãng! Huyên Huyên lật người rồi sao!”

Ông Tần bà Tần đang ngồi xem tivi cũng vội mở cửa phòng đi ra, hỏi có phải cháu trai lật người rồi không?

Nói xong thì vội vàng chạy đến bên cạnh khu trò chơi

Nhìn thấy Vũ Đồng và Khả Hinh vẫn đang nằm ngửa, nhưng mà Huyên Huyên thì đã ở tư thế bò.

Quả nhiên là lật người thành công!

Tân Lãng cười nói: “Vâng, Huyên Huyên vừa lật người thành công, thắng nhóc này trước giờ vẫn luôn muốn lật người. Hôm nay cuối cùng cũng thành công. Không tệ! không tệ! Quả nhiên là con trai của Tần Lãng con.

“Nào, Huyên Huyên, chúng ta hãy cho mama và ông bà xem lại một lần nữa có được không nào?"

Tô Thi Hàm đi từ trên cầu thang xuống. Đặt túi qua một bên, rồi lấy điện thoại di động ra định quay video.

Bà Tần cũng lấy điện thoại di động ra chạy đến khu trò chơi để quay video.

Ông Tần thì vui vẻ chạy về phòng lấy điện thoại, ông cũng muốn quay video.

Tần Lãng bế Huyên Huyên qua, để cho thằng bé năm ngửa ở trên chiếu.

Sau đó tiếp tục dạy bọn nhỏ lật người giống như vừa rồi.

Lần này, sự chú ý của Khả Hinh không phải là lật người mà là tờ mò mở to mắt nhìn chiếc điện thoại di động mà mẹ và ông bà nội đang cầm trên tay.

Có lẽ Khả Hinh biết đây là đang quay bé nên lập tức cười toe toét vì bé rất thích được chụp ảnh.

Còn nhìn về phía ống kính mà chu môi.

"Thấy vậy Tô Thi Hàm hết cách nên vừa cười vừa nói: “Con gái, con không nên nhìn ống kính mà nhìn baba của con rồi tập lật người cùng baba mới đúng nha."

Trong số ba bọn nhỏ thì Khả Hinh làm chuyện gì cũng đều chậm một nhịp so với anh chị của mình.

Ví dụ như khi Huyên Huyên và Vũ Đồng mới ba tháng tuổi đã tập ngóc đầu, còn có thể ngóc đầu được 90 độ, giờ đã ngóc đầu lên được 100 độ.

Nhưng mà đến bây giờ Khả Hinh còn chưa ngẩng đầu được 80 độ.

Chứ càng chưa nói đến chuyện lật người.

Vũ Đồng thỉnh thoảng còn có thể quay lại phía cô nhưng Khả Hinh thì đều nằm im không động đậy.

Để cho bé quay sang một bên thì mất rất nhiều công sức.

Nhưng mà mỗi lần xoay người bé thì bé lại vô cùng hưởng thụ.

Rất rõ ràng là Khả Hinh cũng rất thích lật người nhưng mà lại lười biếng, không muốn tự mình làm.

Cũng giống như việc ngóc đầu vậy. Lúc đầu tập ngóc đầu lên rất mệt, chỉ cần ngẩng cao đầu sẽ cảm thấy khó chịu. Dó đó Khả Hinh lập tức lười biếng, giơ lên được mấy giây thì lập tức nằm xuống.

May mắn là còn có một người con trai rất chăm chỉ. Tính toán thì hôm nay bọn nhỏ cũng đã được ba tháng 18 ngày.

Trẻ nhỏ bình thường được bốn tháng cũng bắt đầu lật người.

Huyên Huyên hơn 3 tháng đã lật người là đã nhanh hơn bình thường.

Rất tốt.

Dưới sự chỉ dẫn của Tần Lãng, lại được mama và ông bà nội cổ vũ thì Huyên Huyên cũng rất nể mặt mà lật người một lần nữa.

Hơn nữa lần này lật người còn nhanh hơn lần trước bởi vì đã biết phải dùng sức ở chân phải trước.

Vũ Đồng vẫn không biết dùng sức ở chân phải trước, nhưng cũng đã tốt hơn lăn đầu. Ít nhất là bé đã di chuyển và nghiêng người được, nhưng dù cố gắng thế nào thì bé vẫn không thể lật lại được.

Tân Lãng hướng dẫn lại cho Vũ Đồng hai lần nhưng bé vẫn làm không được.

Tần Lãng cười nói: “Không sao, Vũ Đồng của nhà chúng ta đã rất tuyệt, giờ đã nghiêng người rồi. Qua vài ngày là Vũ Đồng của nhà chúng ta cũng sẽ lật người được như anh Huyên Huyên vậy”

“Tiểu công chúa Khả Hinh của chúng ta, con khi nào thì mới bằng lòng nghiêng người đây? Con xem anh Huyên Huyên cũng đã lật người được rồi. Chị Vũ Đồng cũng đã nghiêng người, rất nhanh cũng sẽ lật được người. Nếu con còn không học thì sau này khi anh chị biết bò thì con chỉ có thể năm sấp mà nhìn thôi”

“Khả Hinh cũng nên chăm chỉ học lật người, có phải không?”

Khi Tăn Lãng đang trò chuyện với bọn nhỏ thì Tô Thi Hàm đã gửi video bọn nhỏ đang tập lật người với Tần Lãng cho bố mẹ cô xem. Thấy vậy Phương Nhã Nhàn lập tức gọi video tới.

Tô Thi Hàm nhận cuộc gọi ngay.

Phương Nhã Nhàn vội vã nói: "Để cho mẹ xem. nào, Huyên Huyên nhà chúng ta thật thông minh. Lúc này mới hơn 3 tháng đã lật người. Thật lợi hại nha!"

“Huyên huyện, bà ngoại gọi video với con này, con lật người lại cho bà ngoại xem có được không?” Tô Thi Hàm đưa di động đến trước mặt Huyên Huyên, để cho. thắng bé thấy Phương Nhã Nhàn trong video.

Lúc này Tô Vĩnh Thẳng đang đi làm tại công ty, cũng không có thời gian nhìn điện thoại di động, cho nên cũng chưa thấy.

Nếu không, ông ấy phải gọi điện video ngay lập tức để xem đứa cháu nhỏ trở mình.

Bởi vì chuyện này rất có ý nghĩa.

Sau khi trẻ con có thể lật người là có thể bắt đầu học cách bò và sau khi có thể bò là có thể học cách đi.

Mỗi một việc trong quá trình lớn lên của một em bé đều rất đáng nhớ.

Do đó Tô Thi Hàm đều quay video và lưu lại.

Trong tương lai, sau khi chúng đi học mẫu giáo. thì sẽ ghi những đoạn phim này ra đĩa CD và lưu chúng.

Đến lúc bọn nhỏ trưởng thành cũng có thể xem lại quá trình trưởng thành của bản thân.

Huyên Huyên rất nể mặt bà ngoại. Tay nhỏ nắm lấy điện thoại, nhìn Phương Nhã Nhàn trong điện thoại di động "Ê a nha” Bây giờ bọn nhỏ cũng nhớ mặt người rồi.

Biết trong video đây là bà ngoại.

Nên biểu hiện rất hăng hái.

Tô Thi Hàm cầm điện thoại đi, ra hiệu cho Tần Lãng có thể tiếp tục dạy Huyên Huyên lật người

Tân Lãng mim cười đặt cả Huyên Huyên và Vũ Đồng lật người lại.

Lần này nhóc con Khả Hinh cuối cùng cũng có một chút động tác. Đoán chắc bé phát hiện ra rằng baba cùng mama, ông bà nội và bà ngoại của cô bé đều không để ý đến sự dễ thương của bé mà chỉ chú ý đến các anh chị, vì vậy bé cũng muốn làm một cái gì đó hấp dẫn mọi người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.