Đầu tiên là kính trà cho ông Tô bà Tô.
Tân Như bưng đĩa trà lên, trên đĩa trà có hai chén màu đỏ, trong chén đổ trà nóng.
Tân Như đưa chén trà cho Tô Thi Hàm, Tô Thi Hàm đưa chén trà cho Tân Lãng. Sau đó, Tần Như nói mời con rể kính trà cho cha vợ, đổi gọi là ba.
Tân Lãng đưa trà cho Tô Vĩnh Thắng: “Cha, mời cha uống trà”
Tô Vĩnh Thắng nghe Tăn Lãng kêu một tiếng “cha” này, viền mắt lập tức đỏ lên. Hai tay nhận lấy chén trả, uống một ngụm, rồi nói: “Tân Lãng! Lúc trước con đến nhà, cha có chút hiểu lầm con khiến cho con không được thoải mái, mong con không để trong lòng. Còn bây giờ, cha đã biết con là một người đàn ông có trách nhiệm, đáng để cho Thi Hàm giao phó cả đời. Vẽ sau phải đối xử với Thi Hàm, Huyên Huyên, Vũ Đồng và Khả Hinh thật tốt.”
“Cha! Con không có để ở trong lòng. Cha yên tâm, con khẳng định sẽ đối tốt với Thi Hàm và bọn Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh” Tần Lãng hai tay nhận lấy chén trà, nói.
Tô Vĩnh Thắng gật đầu.
Sau đó bắt đầu kính chén trà thứ hai, là kính cho Phương Nhã Nhàn: “Mời mẹ uống trà”
Phương Nhã Nhàn uống trà, cười nói: "Lãng Lãng, mẹ cảm thấy con cái gì cũng tốt. Không có gì phải nhắc nhở, nếu nhất định muốn nói, vậy chính là nên cùng Thi Hàm sinh thêm mấy đứa nữa càng sớm càng tốt. Nhiều con nhiều phúc, ha ha."
“Mẹ” Tô Thi Hàm thẹn thùng kêu Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3457935/chuong-263.html