Tân Như bưng đĩa trà lên, trên đĩa trà có hai chén màu đỏ, trong chén đổ trà nóng.
Tân Như đưa chén trà cho Tô Thi Hàm, Tô Thi Hàm đưa chén trà cho Tân Lãng. Sau đó, Tần Như nói mời con rể kính trà cho cha vợ, đổi gọi là ba.
Tân Lãng đưa trà cho Tô Vĩnh Thắng: “Cha, mời cha uống trà”
Tô Vĩnh Thắng nghe Tăn Lãng kêu một tiếng “cha” này, viền mắt lập tức đỏ lên. Hai tay nhận lấy chén trả, uống một ngụm, rồi nói: “Tân Lãng! Lúc trước con đến nhà, cha có chút hiểu lầm con khiến cho con không được thoải mái, mong con không để trong lòng. Còn bây giờ, cha đã biết con là một người đàn ông có trách nhiệm, đáng để cho Thi Hàm giao phó cả đời. Vẽ sau phải đối xử với Thi Hàm, Huyên Huyên, Vũ Đồng và Khả Hinh thật tốt.”
“Cha! Con không có để ở trong lòng. Cha yên tâm, con khẳng định sẽ đối tốt với Thi Hàm và bọn Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh” Tần Lãng hai tay nhận lấy chén trà, nói.
Tô Vĩnh Thắng gật đầu.
Sau đó bắt đầu kính chén trà thứ hai, là kính cho Phương Nhã Nhàn: “Mời mẹ uống trà”
Phương Nhã Nhàn uống trà, cười nói: "Lãng Lãng, mẹ cảm thấy con cái gì cũng tốt. Không có gì phải nhắc nhở, nếu nhất định muốn nói, vậy chính là nên cùng Thi Hàm sinh thêm mấy đứa nữa càng sớm càng tốt. Nhiều con nhiều phúc, ha ha."
“Mẹ” Tô Thi Hàm thẹn thùng kêu Phương Nhã Nhàn một tiếng.
Mọi người xung quanh đều cười.
Tần Lãng cười tiếp trà, nói: “Được, mẹ yên tâm Chắc chắn sẽ có”
Chờ bọn nhỏ ba tuổi có thể đi nhà trẻ, đúng là có thể cân nhắc điều này.
Sau đó là kính trà cho ông Tần bà Tân.
Tần Như cười nói: "Anh trai, sao chân của anh run vậy? Anh đang căng thẳng hả?"
“Không có, anh không có căng thẳng” Ông Tần cười ha hả nói.
Tần Như cười nói mời Tô Thi Hàm kính trà cho cha chồng.
Tô Thi Hàm bưng trà, dùng hai tay đưa cho ông Tần, nói: “Cha, mời cha uống trà.”
“Ầy, tốt” Ông Tần nhận lấy trà, mỉm cười uống. một ngụm. Sau đó đưa chén trà cho Tô Thi Hàm, lấy ra thêm bao lì xì đưa cho Tô Thi Hàm, nói: "Hàm Hàm! Về sau con chính là con dâu của nhà họ Tần chúng ta. Nếu Tần Lãng có chỗ nào dám bắt nạt con, con cứ việc nói cho cha, cha giúp con đánh nó để nó nghe lời con.
Tần Lãng ở bên cạnh nói: “Cha, con sẽ không ức hiếp Thi Hàm”
Tô Thi Hàm cười. Tần Như cười mời Tô Thi Hàm kính trà cho La Tĩnh.
Lúc kính trà La Tĩnh, Tân Như nghĩ ra một trò vui.
“Thi Hàm, gọi mẹ chồng con một tiếng.”
“Mẹ”
“Ừm!” Bà Tần cười ha hả đáp.
“Gọi hai chữ.”
“Mẹ chồng”
“Ừm?
“Gọi ba chữ” Tân Như cười ha hả nói.
Đầu óc nhanh trí, cái này có thể làm khó được.
học bá Tô Thi Hàm sao?
“Mẹ chồng tốt”
Bà Tần cười ha hả đáp: " Ừm!"
“Gọi bốn chữ” Tần Như tiếp tục gia tăng độ khó.
“Mẹ chồng xinh đẹp.”
Bầu không khí trong phòng khách lập tức cao trào. Phương Nhã Nhàn và Tô Vĩnh Thắng cười đến miệng không khép lại được.
Bà Tần tiếng sau lớn hơn tiếng trước: “Ừm!”
“Tốt, vậy gọi năm chữ” Cấp độ thăng cấp.
Tần Lãng: "?????"
Phương Nhã Nhàn: “?????"
Tô Vĩnh Thắng: "?????"
Mọi người đồng loại nhìn về phía Tô Thi Hàm.
Tô Thi Hàm cười: “Bà nội của bọn trẻ”
"Tốt lắm!” Bà Tần cười ha hả lớn tiếng đáp.
Mọi người đều cười ha hả.
Tần Lãng không chút do dự hướng vợ nhà mình giơ ngón tay cái lên biểu dương.
Thật không hổ là học bá, phản ứng vô cùng nhanh.
EQ cũng cao!
Tần Như cười ha hả hỏi bà Tần: “Hài lòng rồi chứ?"
“Hài lòng!”
"Hài lòng vậy thì mời lấy ra lì xì nào” Tần Như vừa cười vừa nói.
"Haha” Bà Tần cười lấy bao lì xì ra, đưa cho Tô Thi Hàm: “Thi Hàm! về sau chúng ta chân chính trở thành người một nhà. Người một nhà không nói hai lời, mẹ coi con là con gái ruột mà đối xử, con cũng coi mẹ là mẹ ruột không cần câu nệ e ngại. Về sau có lời gì cứ nói thắng với mẹ”
Tô Thi Hàm hai tay nhận bao lì xì: “Được ạ! Con cảm ơn mẹ nhiều!"
"Y y nha nha..” Tiểu Khả Hinh tham tiền nhìn thấy thật là nhiều bao lì xì. Đang năm trên đệm đã không nhịn được, hai tay hai chân đều đang huơ loạn, hận không thể lập tức bò dậy đi bộ để đoạt lì xì.
Huyện Huyên phí sức chuẩn bị xoay người lăn lộn.
Vũ Đồng cúi đầu chơi với ống tay áo của mình, bởi vì ống tay áo bên trên có một mảnh vải màu đỏ. Rất hấp dẫn con mắt của cô bé, thế là cô bé lập tức nắm lấy rồi bỏ vào trong miệng cần xé.
Cắn xé rất mãnh liệt.
Nhưng mà bởi vì bé còn chưa mọc răng, cho nên dù có cần xé cỡ nào cũng không cắn nát được bộ quần áo này.
Chỉ biết đem nước bọt bôi khắp trên bộ quần áo.
Nghe được tiếng của con gái, mọi người và Tô Thi Hàm đều nhìn sang. Tô Thí Hàm nhìn thấy ánh mắt trông đợi của con gái vào bao lì xì trong tay cô, nên cười đi tới ôm cô bé.
Ôm lên một cái, Vũ Đồng lập tức tóm lấy bao lì xì trong tay cô rồi kéo, còn kéo rất mạnh.
Tần Lãng tìm một bao lì xì cho cô bé nắm lấy, bên trong còn thả năm đồng.
Vũ Đồng không lấy được bao lì xì lớn, nhưng cầm được bao lì xì bé cũng vô cùng vui vẻ, một cái tay khác. đập lên trên bao lì xì, kêu “Ê a.”
Tân Lãng ôm con gái, tránh để con bé ăn trang phục, tiếp đó lau sạch miệng cho con bé, cười nói: “Nhóc con tham ăn”
“Bây giờ biết đói rồi sao? Ai bảo lúc cho con bú sữa thì không tập trung ăn? Còn một tiếng nữa mới đến giờ ăn, chịu đựng chút đi.”
Thời gian sắp đến là chín giờ năm mươi, bà Tần ông Tân bảo mọi người ra khách sạn bên kia.
Khách bắt đầu có mặt.
Người một nhà đi tới khách sạn, nên để bọn trẻ trong nôi rồi đẩy ra. Ba đứa nhỏ rất hưng phấn phát ra “A a a a” từng tiếng một.
Bởi vì lúc bọn nhỏ năm, có thể nhìn thấy đèn thủy tình bên trên lấp lánh, khiến cho bọn nhỏ trở nên rất hưng phấn.
Bởi vì thân thích họ hàng bên Tô Thi Hàm ở trong khách sạn,nhìn thấy nhóm người Tân Lãng tới sau, nên nhộn nhịp xuống xem bọn nhỏ.
Phương Tuấn Minh và Bạch Tư Tư đều ở bên cạnh xe nôi chơi đùa với bọn trẻ. Một hồi sau thì ôm bọn nhỏ xem bữa tiệc của bọn nó, một lúc sau Phương Tuấn Minh lại ôm Huyên Huyên rồi nhờ Bạch Tư Tư: chụp ảnh hộ cho mình. Sau đó Bạch Tư Tư ôm Khả Hinh để Phương Tuấn Minh chụp ảnh cho cô.
Cứ thế lần lượt đem ba đứa nhỏ ôm lên một lần để chụp ảnh.
Sau đó bạn bè, họ hàng, chúc phúc cháu trai và cháu gái trăm ngày vui vẻ, vân vân.
Chơi đến quên cả trời đất.
Bọn trẻ cũng rất thích chơi với bọn họ. Đại sảnh khách sạn tràn ngập tiếng kêu đáng yêu của ba đứa.
Hôm nay thân thích đến cũng giống với những. người ngày hôm qua. Mặc dù hôm qua mọi người đều đã gặp qua ba đứa trẻ, thế nhưng hôm nay vẫn muốn nhìn ba đứa nhóc một cái.
Khen quần áo của ba đứa được làm thật tốt, thật độc đáo.
Tần Như ở bên cạnh giới thiệu nói đây là bà Tần làm cho bọn nhỏ bách gia y.
Đồ trang sức vàng bạc ngọc khí trên người là Phương Nhã Nhàn chuẩn bị cho.
Rất náo nhiệt.
Đến giờ ăn cơm, tất cả mọi người đều đến đông đủ, rồi ăn cơm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]