Tần Lãng nghe cô dâu nhà mình nói mấy việc này, hắn vỗ đầu, rồi nói: “Đúng là có một chuyện như thế”
Hắn nhớ ra rồi!
Chỉ là...
Hắn kinh ngạc nhìn về phía Tô Thi Hàm: “Người kia là em sao?!"
“Hoàn toàn không giống!"
“Anh nhớ kỹ lúc ấy em có chút đen, không có trắng như hiện tại.”
Mặc dù không nhớ nổi khuôn mặt. Thế nhưng lúc đó Tô Thi Hàm dù trên mặt có hơi bẩn thiu, tóc cũng lộn xộn nhưng nếu so với nữ thần bây giờ thì quả thực có chút khác nhau.
Cho nên hắn thật sự không nhớ ra được, cô bé kia lại chính là Tô Thi Hàm.
Hắn vô cùng kinh ngạc.
Tô Thi Hàm nghe được lời này của Tần Lãng thì khẽ chu miệng, đánh một cái lên bả vai của Tần Lãng:
“Tần Lãng! Có phải anh thích cái khuôn mặt hiện tại của em, còn khuôn mặt trước kia thì không thích phải không?”
“Không có.” Tần Lãng cúi đầu trấn an hôn Tô Thi Hàm một cái
Vẫn là không nên nói thật, để tránh bị đánh.
“Chẳng qua là cảm thấy em lúc đó làn da có chút hơi vàng. Có thể là lúc đó trên mặt em có dính tro bụi Ừ, chính là nguyên nhân này!”
Tô Thi Hàm dùng ánh mắt u oán nhìn Tần Lãng
“Tần Lãng, có phải bởi vì em xinh đẹp nên anh mới ở bên em đúng không?"
Câu hỏi này tuyệt đối là hố đào mất mạng.
Tăn Lãng nói: “Sao em lại nghĩ như thế? Em nghĩ anh suy nghĩ nông cạn như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3457933/chuong-261.html