"Tôi ở nhà, anh cứ đưa tới đây đi"
“Vâng”
Sau khi Tô Thi Hàm cúp điện thoại, cô hỏi Tân Lãng: "Tân Lãng, anh mua cái gì sao?"
“Em đoán xem."
Tô Thi Hàm chớp mắt: "Làm sao em biết được?"
"Em biết rồi mà còn kêu em đoán thì còn gì thú vị.”
"Đoán đúng thì được gì?"
"Em muốn phần thưởng như thế nào?"
"Anh hãy gọi em là cô giáo."
“Cô giáo?” Tần Lãng cười nói: “Thi Hàm! Thật không ngờ em vẫn còn thích chơi trò chơi nhập vai như vậy. Lần sau em mặc đồng phục của giáo viên, anh sẽ mặc đồng phục của học sinh, chúng ta cùng chơi nhé."
Sắc mặt Tô Thi Hàm đỏ bừng, nhẹ nhàng đánh tay của Tần Lãng: "Anh nghĩ cái gì vậy?"
Cô chỉ cảm thấy Tân Lãng càng ngày càng ưu tú. Nếu nghe Tân Lãng gọi mình là 'cô giáo' chắc là cô sẽ cảm thấy rất sảng khoái.
Không nghĩ tới Tần Lãng lại hiểu lầm
Nghĩ đến đây, Tô Thi Hàm bĩu môi giơ một ngón tay lên: "A, Tân Lãng! Anh mau nói thật với em, có phải anh từng thích giáo viên nào trong trường phải không?”
“Giáo viên tiếng Anh? Hay giáo viên môn văn? Hay giáo viên âm nhạc? Hoặc..."
Tô Thi Hàm còn chưa kịp nói xong, Tân Lãng dùng môi chặn lại.
Hôn cô xong, Tần Lãng nhìn dáng vẻ kinh ngạc của cô, thả lỏng môi, thấp giọng hỏi: "Em ghen à?”
“Em, em không có ghen. Em... em xuống lầu nhận chuyển phát nhanh cho anh” Nói xong, lỗ tai Tô Thi Hàm đỏ bừng, xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3457916/chuong-245.html