Tân Vĩnh Thắng hài lòng, tâm trạng tốt nên huýt sáo một tiếng rồi tiếp tục ăn cơm.
Tần Lãng ở dưới lầu đang mời ông bà Tân xuống ăn cơm.
Ông bà Tân nhìn thức ăn đầy bàn, cho dù là hình thức hay mùi hương đều không tệ.
Nhất là ông Tân là người chuyên nghiệp, sau khi ngồi vào bàn ăn đã lập tức nhịn không được cäm đũa gắp một miếng thịt bò.
Sau khi nhấp nháp xong, ông ấy giơ ngón cái về phía Tân Lãng: "Lãng Lãng! Tay nghề nấu ăn này của con còn tốt hơn so với cha đây.”
Bà Tân nghe ông Tần nói vậy, cũng vội vàng cầm đũa gắp một miếng thịt nếm thử. Sau khi ăn xong, đôi mắt tràn đầy phấn khởi, khen tay nghề nấu ăn của Tân Lãng thực sự là cực kì tốt.
Hôm qua con dâu nói Tần Lãng ở một bên hướng dẫn, hóa ra lời này không phải cố ý thổi phồng Tần Lãng mà lại là sự thật!
Trình độ nấu ăn của con bà vậy mà lại tốt đến thế.
So với người đã làm đầu bếp mấy chục năm như ông Tân còn ngon hơn.
Ông bà Tân cảm thấy con trai nhà mình sau hai kỳ học đại học, đã có sự thay đổi rất lớn.
Con trai trở nên tài giỏi hơn.
Chuyện này, giống như là bật hack trong cuộc sống vậy!
Hai người còn cảm thấy có chút gì đó không chân thực.
"Đau... đau.. Ông Tăn kêu lên một tiếng đãy đau đớn.
Bà Tân lúc này mới buông lỏng tay ra, nói:" Đúng là thật, không phải đang nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432237/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.