Tần Lãng gật đầu: "Được."
Lúc trước sau khi nhà họ phá sản, không ít họ. hàng cho nhà hẳn vay tiền để trả nợ, tuy số tiền mượn họ hàng khi đó bây giờ nhà hẳn đã trả hết, nhưng vẫn còn nợ họ nhân tình.
Hiện tại hắn đã có thể kiếm ra tiền rồi, nếu có họ hàng gặp chuyện khó khăn đến nhà hẳn vay tiền thì nhà hắn cũng sẽ cho mượn.
Việc này để cho cha mẹ hắn xử lý là được, hẳn tin là sau khi trải qua nhiều thăng trầm như thế, cha mẹ hắn có thể phải phân biệt được rõ ràng ai là người có thể cho vay, ai là người không thể cho vay.
Ngoài ra thì họ hàng của hẳn đều là tầng lớp lao động bình thường, đa số đến để vay tiền để mua nhà Mà số tiền nhiều nhất cũng chỉ khoảng 50 - 100 ngàn. Bởi vì họ hàng cũng biết, không thể chỉ vay tiền của một nhà, mấy năm nay nhà ai mà chẳng thiếu tiền chứ.
Sau chuyện của nhà Tần Quyên, có mấy lần bà Tần nhắc đến tiệc đính hôn với Tân Lãng. Còn nói tốt nhất là Tân Lãng và Tô Thi Hàm nên tranh thủ mấy ngày nay đi chụp một bộ ảnh đính hôn, để đến khi tổ chức tiệc đính hôn có ảnh chụp đặt ở cửa, cũng xem như là có nghỉ thức.
Vì ảnh cưới chỉ chụp một lần, nên bà Tân chưa nhắc chuyện chụp ảnh cưới vội. Bởi vì bà nghĩ muốn chụp ảnh cưới phải tìm một nơi có phong cảnh đẹp.
Phong cảnh đẹp ở thành phố Thiệu thì không có nhiều lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432234/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.