Đi dạo bên ngoài một vòng, trở về nhà, Tần Lãng và Tô Thi Hàm đưa bọn nhỏ về phòng tắm.
Tắm xong, đặt ba đứa nhỏ nằm trên giường, Tô Thi Hàm gọi video cho Phương Nhã Nhàn.
Cuộc gọi vừa được kết nối, Tô Thi Hàm đã nhìn thấy hai khuôn mặt chen kín màn hình điện thoại. Một của Phương Nhã Nhàn, một của Tô Vĩnh Thẳng.
Tô Vĩnh Thắng biết, con gái mình sẽ gọi vào lúc này để ông bà nhìn mặt các cháu. Nên khi thấy thoại Phương Nhã Nhàn đổ chuông, ông ấy lập tức chạy lại cùng nhau nói chuyện qua video call.
“Cha, mẹ” Tô Thi Hàm chào cha mẹ, rồi chuyển hướng ống kính vẽ phía ba đứa bé đang nằm trên giường. Ba đứa nhỏ đã tâm xong, nhìn đứa nào cũng sạch sẽ thơm tho. Cả ba đang nãm gặm ngón tay cái.
"Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh, nhìn bên này, nhìn bên này, ông bà ngoại đây.
Ba đứa nhỏ gần ba tháng tuổi, chúng bắt đầu nhận ra mọi người. Chúng nhận thức được người trong điện thoại của mẹ là người quen. Có lẽ vừa được tắm và nghịch nước xong, nên đứa nào cũng khá vui vẻ.
Tân Lãng để ba đứa nhỏ nằm sấp trên giường.
Nhờ vậy, tầm nhìn của chúng tốt hơn, nhìn rõ được ông bà ngoại trong video.
Phương Nhã Nhàn thấy đôi tất nhỏ trên chân của bọn nhỏ rất đặc biệt. Bà chưa từng thấy chúng mang nó bao giờ nên hỏi Tô Thi Hàm.
"Mẹ, đây là tất mà mẹ của Tân Lãng đan cho bọn nhỏ.
"Đan cho Huyên Huyên hình một con cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432222/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.