La Tĩnh nghe như thế, gật đầu: "Cha mẹ Thi Hàm suy nghĩ thật chu đáo, được rồi, vậy mẹ không quấy rầy các con nghỉ ngơi nữa. Các con nghỉ ngơi cho khỏe, trên đường nhớ dừng chân ở khu phục vụ nghỉ ngơi mấy chuyến. Các con còn phải ôm bọn nhỏ, bọn nhỏ mệt mỗi, cánh tay của các con cũng đau mỗi cũng không tốt.”
“Còn nữa, bây giờ thời tiết nóng, nhớ thay tã cho bọn nhỏ xong thì nhớ bôi thêm phấn rôm lên mông nhỏ cho ba đứa nữa”
La Tĩnh lại dặn dò một lượt, sau đó mới cúp điện thoại.
Tiếp đó thì điện thoại di động của bà vang lên một tiếng, là tin nhắn của ngân hàng gửi tới, thông báo đã nhận được một trăm nghìn tệ.
La Tĩnh có chút hoảng sợ, nhưng khi nhìn thấy tin nhắn con trai gửi tới, bà vừa cười vừa mắng. Sau đó đưa điện thoại di động cho dì Hạ nhìn, nói: “Thằng nhóc này, tôi vừa nói mua nôi với nó, nó lại gửi cho tôi một trăm nghìn”
Trên đường đi, dì Hạ đã biết hiện tại Tần Lãng đã mua một chiếc xe ở Thượng Hải, hơn nữa còn mở cửa hàng, còn rất biết cách kiếm tiền.
Nhưng mà lập tức gửi cho La Tĩnh một trăm nghìn như vậy thì bà cũng có chút giật mình.
Nhưng vừa rồi bà nghe thấy Tân Lãng nói những lời kia, cha mẹ vợ của Tân Lãng sắp xếp tài xế và người giúp việc, không cần nghĩ cũng biết cha mẹ vợ của Tân Lãng chắc chẩn rất giàu có.
Bà nói: “Bà cứ nhận đi, một trăm nghìn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432209/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.