“Nếu như mà tách ra thì chỉ cần gỡ mũ nhỏ của chúng xuống, xem xoáy tóc của hai đứa. Mẹ nhìn này, tóc của Vũ Đồng chỉ có một xoáy nhỏ ở phía bên trái. Còn tóc của Khả Hinh có hai xoáy nhỏ, một cái ở bên phải và một cái ở chính giữa”
Mẹ hẳn nhìn thấy, kinh ngạc nói: "Thật đúng là như vậy."
Tần Lãng lấy mũ quả dưa đội lên lại cho Vũ Đồng và Khả Hinh. Sau đó lại lần nữa trở lại trước mặt bọn nhỏ, hẳn đối với con trai và con gái nói: "Nào! Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh chúng ta hãy cùng nhau hôn gió ông nội và bà nội nhé.”
“Nhìn cha dạy các con làm”
Vừa nói, Tân Lãng vừa làm mẫu vừa hướng dẫn cho bọn nhỏ làm theo.
Huyện Huyên chớp đôi mắt to nhìn Tần Lãng nhưng không có động đậy.
Vũ Đồng ngoan ngoãn, nhìn thấy động tác của Tần Lãng tựa hồ nhớ tới cái gì. Lập tức mặt mày hớn hở, phát ra tiếng 'ha ha hai. Chân nhỏ đạp lên, ngay sau đó tay phải bất chước động tác của Tân Lãng làm ra một nụ hôn gió.
Nhưng nụ hôn này được dành cho Tân Lãng chứ không phải cho cha mẹ của Tân Lãng ở trong video. Bởi vì tầm mắt của bé con đang nhìn về phía Tần Lãng.
Mặc dù cha mẹ của hắn không nhận được cái hôn gió này nhưng cả hai đều cười và nói: "Vũ Đồng quá đáng yêu”
Giống như là nghe thấy có người nào đó khen ngợi Vũ Đồng, vốn dĩ Khả Hinh đang chỉ nhìn vào Tân Lãng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432197/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.