Nghiên cứu một lúc, nghe thấy tiếng mở cửa phòng tắm. Tân Lãng tắt điện thoại di động trở về phòng, đóng cửa thật kỹ và kéo rèm cửa vào.
Tô Thi Hàm lúc này đã tầm rửa xong, mặc váy ngủ đi ra.
Trước kia khi ở chung với Tân Lãng, môi lần đi ngủ cô đều mặc quần áo dài mùa thu, hơn nữa còn mặc áσ ɭóŧ để cho con bú.
Tối nay, cô có một chút suy nghĩ nhỏ.
Cho nên cô đã cố ý chọn chiếc váy ngủ để cho con bú mà Lâm Tiêu tặng, váy này có miếng đệm ngực, phần ngực áo có thể mở ra để cho bú, không có khóa kéo. Buổi tối nếu các con đói bụng, cho con bú cũng rất thuận tiện.
Tần Lãng nhìn thấy Tô Thi Hàm mặc váy ngủ đi ra, trong con ngươi đen láy nhanh chóng xẹt qua một tia lửa. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, hắn nhìn thấy Tô Thi Hàm thẹn thùng dời ánh mắt đi.
“Tân Lãng! Đã muộn lắm rồi, anh mau đi tắm đi.” Tô Thi Hàm nhẹ nhàng nắm mép váy nói.
“Được." Ánh mắt Tân Lãng dừng trên đôi chân dè của Tô Thi Hàm. Vợ nhà mình thật sự không hổ danh là hoa khôi trường học, không chỉ làn da trắng đến phát sáng, mà hình dáng cũng thập phần hoàn mỹ.
Tô Thi Hàm cảm giác được ánh mắt nhìn chăm chú của hắn, hai bàn tay nhỏ bé đặt lên phía trước kéc váy xuống, ý đồ che một ít cảnh xuân, cô thẹn thùng nhìn Tần Lãng.
Tần Lãng thu hồi tầm mắt, nói: “Anh đi tằm đây”
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432193/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.