Bạch Vũ cười nói: "Vậy tốt rồi! Tiểu Tần, tối nay. chúng ta nhờ hồng phúc của cháu mà có thể ăn một bàn tiệc cá”
“Đúng rồi, để tôi gọi điện cho chủ cửa hàng cá. Cá lớn thế này chúng ta không tự làm được, chỉ có chủ cửa hàng cá lâu ăn có kinh nghiệm làm thì mới không lãng phí con cá này”
Tân Lãng lắc đầu, nhìn con cá mú nói: "Không cần đâu, cháu làm là được. Tối nay cháu xuống bếp nấu cho mọi người một bàn tiệc toàn cá ạ.”
Bạch Vũ sững sờ, Tô Thi Hàm lập tức nói:
“Dượng, Tân Lãng làm được. Bình thường tài nấu nướng của anh ấy rất tốt, không kém nhà hàng bên ngoài đâu”
Bạch Tư Tư từng được thưởng thức qua tay nghề của Tân Lãng, cũng nói: “Cha, chị họ nói thật đấy. Tân Lãng có tài nấu ăn cực kỳ ngon, so với đầu bếp nhà hàng năm sao bên ngoài còn ngon hơn. Con thật mong chờ bữa tối hôm nay”
Hai cô gái lộ vẻ mặt chờ mong nhìn con cá lớn trên boong, dường như thấy được bữa tối mỹ vị sắp tới
Nhưng những người khác thì không nghĩ như thế.
Triệu Quang Huy nhìn về phía Tô Vĩnh Thẳng, ánh mất sáng rực như thể muốn hỏi, cứ như vậy có được hay không?
Con cá lớn mấy chục cân, nếu không phải người có kinh nghiệm xử lý thì làm sao được, người bình
thường chỉ sợ gϊếŧ nó thôi còn không gϊếŧ nổi
Trong lòng Tô Vĩnh Thẳng cũng có chút thấp.
thỏm nhưng cái này là Tân Lãng câu được, lời cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432182/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.