Tô Vĩnh Thắng không nói chuyện, nhìn Tân Lãng nói: “Cái xe này còn có một vấn đề”
Tân Lãng nói: “Vấn đề gì, để cháu xem một chút."
Tô Vĩnh Thẳng mở nhạc trên xe, tìm một bài hát giọng nam thấp, nói: "Mỗi lăn mở nhạc có giọng thấp, cửa xe chỗ cạnh ghế lái sẽ có cộng hưởng.”
Tần Lãng nghe một cái, nói ra: “Vấn đề này cũng với vấn đề vừa rồi giống nhau. Hẳn là bên cạnh cửa xe có chỗ không bịt kín gây nên, chú ở bên kia nghe xem vị trí công hưởng phát ra, sau đó đem tờ giấy nhét vào xem.
'Tô Vĩnh Thắng nghiêng tai nghe, ông cũng tìm được chỗ xảy ra vấn đề, học Tân Lãng nhét tờ giấy có hình dạng vừa vặn vào. Rất nhanh, âm thanh cộng, hưởng lập tức biến mất.
Hai vấn đề đều được giải quyết tốt đẹp, Tần Lãng từ ghế lái lui ra, quay về chỗ ngồi phía sau.
'Tô Thi Hàm ngẩng đầu nhìn hẳn, bên trong ánh mất viết đầy kinh ngạc cùng sùng bái: “Tần Lãng, anh thật lợi hại!"
Tân Lãng cười cười, nói: "Đều là vấn đề nhỏ.”
Tô Vĩnh Thẳng trở lại ghế lái, một lần nữa lái xe lên đường. Phần thời gian còn lại trên đường nhìn con gái cùng Tân Lãng dính lấy nhau, vẻ mặt ông trông rất khó coi.
Tân Lãng vừa vặn lộ tài năng, quả thật làm cho ông hơi kinh ngạc, nhưng mà ông cũng sẽ không khen hẳn.
Mặc dù ngoài miệng không nói, thế nhưng trong lòng Tô Vĩnh Thắng ngược lại thấy thật thoải mái, nhất là khi phát hiện xe càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432178/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.