Tô Thi Hàm thật sự thừa hưởng đặc điểm của cha mẹ. Cha mẹ cô ở ngay trước mắt với lại trước đây anh còn từng gặp qua bọn họ, thế nên vừa nhìn qua đã nhận ra ngay.
Mẹ vợ đang nói chuyện với một người phụ nữ bên cạnh, bà giơ tay nhấc chân đều mang theo nụ cười, tâm trạng có vẻ khá tốt, chỉ có cha vợ thì.
Buổi chiều gặp cha vợ ở cửa hàng, khi đó ông còn trêu đùa 3 đứa nhỏ trông vô cùng ôn hòa, còn không ngừng cười với mấy nhóc. Nhưng mà bây giờ trông sắc mặt ông vô cùng nghiêm trọng, đang liếc mắt nhìn xung quanh.
Tân Lãng mơ hồ có thể cảm nhận được, lần này không phải ông tới đón con gái, mà nhìn giống như là đi đánh trận hơn. Vẻ mặt đó quả thật giống như sắp ra trận vậy.
Về điểm này hai cha con lại khá là giống nhau. Nhưng mà Thi Hàm là đang lo sợ, còn cha vợ thực sự. như thể đã chuẩn bị xong để chiến đấu vậy.
Gia đình Đinh Nghệ đi tới bên cạnh xe, bọn họ hỏi Phương Nhã Nhàn hiện tại Thi Hàm đang ở đâu.
Phương Nhã Nhàn không nhìn thấy Thi Hàm cho nên lấy điện thoại ra gọi cho con gái.
Tô Thi Hàm đang ở trong xe nhìn thấy mẹ gọi điện thoại tới, trong lòng chợt lộp bộp một tiếng. Ánh. mất cô lúc này như đang cầu cứu Tăn lãng đang đứng ở bên ngoài
Tân Lãng nói: “Chú và dì tới nơi rồi, em đi đón họ đi."
Tô Thi Hàm gật đầu, cô lấy dũng khí nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432158/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.