🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ông xã, ông xem đây này, chiếc móc điện thoại trên điện thoại của cô gái này chẳng phải là đồ trang trí trên chiếc túi Chanel tôi mua cho Thi Hàm sao?”



Tô Vĩnh Thắng cúi đầu nhìn, hình ảnh trong video. rất mờ thế nhưng có thể loáng thoáng nhận ra quả thực là có một món đồ trang trí của Chanel, logo bên trên giống y hệt với logo trên chiếc túi thế nên có thể nhìn rất rõ.



“Bà mua cho con bé à?” Tô Vĩnh Thẳng hỏi.



“Đúng vậy, lần trước tôi tới Thượng Hải thăm con bé. Lúc mua chiếc túi đó tôi thấy kiểu móc khóa trang trí này đẹp thế nên đặc biệt mua một cái. Khi đó tôi cùng với con bé ăn cơm còn tự tay treo lên nữa mà”



Tô Vĩnh Thẳng nhíu mày, trong lòng không muốn tiếp nhận sự thật này lập tức nói: “Cái móc này không phải đồ giới hạn chứ?”



Phương Nhã Nhàn lắc đầu: "Vậy thì không phải, chắc hắn ở các cửa hàng Chanel đều có, nhưng mà mặt dây này giống y hệt với cái của con gái, tôi nghĩ có khả năng lớn người trong đoạn video này là con gái chúng ta..”

Tô Vĩnh Thẳng không lên tiếng nữa, sảc mặt càng đen hơn.



Phương Nhã Nhàn tiếp tục nói: “Hơn nữa, khoảng thời gian trước chẳng phải tôi luôn nói với ông suy đoán của mình hay sao. Thực sự không phải tôi đoán bừa, khi đó ở bệnh viện tôi nhìn thấy rất rõ, tuy rằng, không nhìn thấy số ở đằng sau chứng minh thư, nhưng mà trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp đến như vậy? Trùng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432156/chuong-143.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 143: Tới cửa nhà
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.