Tô Thi Hàm nghe vậy lập tức cười cười, cô cúi đầu xuống nhìn thời gian. Bây giờ là 6 giờ đúng, cô nói với cha mẹ hơn 7 giờ sẽ tới nơi. Vậy là vẫn còn khoảng một tiếng đồng hồ nữa
“Tần Lãng, hay là chúng ta về khách sạn ăn cơm trước đã."
Tân Lãng nghỉ hoặc quay đầu nhìn cô. Tô Thi Hàm hơi ngượng ngùng giải thích: “Em sợ..sợ cha mẹ em không vui. Dù sao thì em cũng giấu hai người họ chuyện lớn như vậy, hôm nay đột nhiên chúng ta quay về, em sợ hai người họ không chấp nhận được. Đến lúc đó không cho chúng ta vào nhà..chứ đừng nói tới bữa tối.”
Tần Lãng cười cười, nói: “Được, vậy thì nghe theo. em, chúng ta về khách sạn ăn chút gì đó lót dạ, ăn no rồi mới có sức để hiến đấu?"
Anh biết bây giờ Tô Thi Hàm đang rất căng thẳng, anh không muốn tạo thêm cho cô áp lực. Hơn nữa bây giờ Tô Thi Hàm đang trong thời kỳ cho con bú. Lát nữa tới nhà cha mẹ vợ thì cũng phải sửa soạn một lượt, không biết lúc nào mới được ăn tối, bản thân thì không sao. Thế nhưng nhất định Tô Thi Hàm sẽ cảm thấy đói.
Hai người dẫn theo lũ trẻ quay vẽ khách sạn, họ gọi đồ ăn ở nhà ăn sau đó bảo nhân viên đưa lên tầng Lúc ăn cơm, Tô Thi Hàm có chút không yên, cô, vẫn còn lo lắng chuyện lát nữa đưa Tân Lãng và bọn trẻ về nhà.
Đúng vào lúc này Lâm Tiêu gửi tin nhẳn tới Lâm Tiêu: “Thi Hàm, cậu về tới nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432154/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.