Chương trước
Chương sau
Bạch Tư Tư đưa điện thoại cho Tô Thi Hàm xem, nói: "Nếu không thì để em cúp máy, em sẽ nói với mẹ là đang cùng bạn học ăn cơm. Bên cạnh có nhiều người không tiện nhận video”

Tô Thi Hàm suy nghĩ một chút, nói: "Nhận đi.”

Bạch Tư Tư lắc đầu: "Em không dám nhận, lỡ mẹ em nhìn thấy cái gì rồi đoán bừa thì làm sao đây?”

“Không sao cả, em đừng quay ống kính đến chị cùng Tân Lãng và mấy bé con là được rồi. Sáng sớm ngày mai em sẽ về nhà, cho nên lúc này dì gọi đến chính là vì việc này, nếu em mà không nhận video call thì dì sẽ rất lo lắng”

Bạch Tư Tư nghe Tô Thi Hàm nói như vậy, cô khẽ. gật đầu tiếp nhận video call. Cô cẩn thận hướng ống kính vào mình, cố gắng không để ghi lại những hình ảnh khác.

Trong video, Phương Diệu Oăm nhìn thấy bối cảnh phía sau con gái, bà cười nói:"Tư Tư! Con đi đến nhà bạn sao?”
“Vâng! Lúc chiều có đã tới, ngày mai 8:00 sẽ khởi hành cho nên tối nay con ở lại bên này” Bạch Tư Tư nói.

“Được! Tiết kiệm được thời gian buổi sáng phải chạy một chuyến, vậy các con ăn cơm chưa? Con cùng bạn học cùng nhau quay về, buổi tối còn muốn ở nhờ nhà người ta. Phải mời bọn họ ăn bữa cơm nha”

"Không cần đâu mẹ! Chúng con ăn ở trong nhà, đang ăn đây nè."

“Ở nhà ăn sao? Ăn cái gì vậy?”

Bạch Tư Tư nghe mẹ cô nói như thế, cẩn thận từng li từng tí hoán đổi ống kính hướng về phía bàn ăn.

Phương Diệu Cầm là một người nội trợ, vừa nị

thấy những món ăn trên bàn lập tức nói: “Đồ ăn phong phú quát Mấy món ăn này đều làm rất tốt, hương vị chắc là không tệ đúng không, nhìn xem là biết ngon

“Rất ngon ạ! Đây là bạn trai của bạn học con làm đó ạ, hương vị đúng là rất tốt”
“Thật sao? Bạn trai của bạn học con đúng là không tệ nha. Tuổi còn trẻ, còn tự mình lái xe đưa các con quay về, không nghĩ tới còn biết làm đồ ăn. Người trẻ tuổi như cậu ta bây giờ không có nhiều, bạn học của con đúng là có phúc lớn đó nha."

Bạch Tư Tư không mang theo tai nghe, điện thoại mở video call cho nên những lời này đều phát ra ngoài. Ở đối diện, Tân Lãng nghe được những lời này không nhịn được cười mà nhìn Tô Thi Hàm, Tô Thi Hàm thì có chút thẹn thùng cúi đầu mỉm cười.

“Đúng rồi! Chị họ của con ngày mai cũng cùng đi, vậy tối nay chị họ con cũng sẽ ở bên đó luôn sao?” Bạch Tư Tư gật đầu, đáp: "Vâng! Chị họ cũng cùng con đến ạ”

“Vậy con đưa điện thoại cho Thi Hàm, mẹ cũng đã lâu rồi không thấy Thi Hàm” Phương Diệu Cầm vừa cười vừa nói.

Bạch Tư Tư ngẩng đầu nhìn Tô Thi Hàm, Tô Thi Hàm khẽ gật đầu một cái đồng ý. Thế là hai người cẩn thận đưa điện thoại.
“Dì”

“Thi Hàm đây sao, dì đã rất lâu rồi không thấy con, lần này trở về nghỉ hè phải đến nhà dì chơi nha”

“Được ạ! Dì yên tâm, con có thời gian nhất định sẽ qua gặp Dì cùng Dượng ạ”

“Ừm! Sau khi Thì Hàm nhà chúng ta lên đại học, thật sự là càng ngày càng xinh đẹp, khí sắc xem ra cảng ngày càng tốt. Xem ra ở trường rất tốt đó nha” Phương Diệu Cầm nhìn Tô Thi Hàm nói.

Tô Thi Hàm sờ mặt mình một cái, ánh mắt cũng nhìn gương mặt của mình trong màn hình.

Gần đây cô được Tân Lãng chú tâm chăm sóc, ẩm thực đều do một tay Tân Lãng chuẩn bị cơm dinh dưỡng. Cơ thể cô cũng được điều dưỡng, cộng thêm việc gặp toàn chuyện tốt cho nên khí sắc của cô đúng là không tệ.

“Thi Hàm! Ngày mai và ngày mốt đều đi ở trên đường, con và Tư Tư hai đứa phải tự chăm sóc lẫn nhau. Tư Tư nhỏ hơn con, hơn nữa cũng không phải là người biết chuyện, tính tình đa phần là hướng nội. Đến lúc đó, con quan tâm nó một chút, còn có bạn học cho các con đi nhờ, con phải thật tốt cảm tạ người ta nha. Chờ các con đến Quảng Châu, đến lúc đó lại mời người ta ăn một bữa cơm thật ngon để cảm tạ”

“Được! Con biết rồi dì”

Hai người đang trò chuyện thì phía sau đột nhiên truyền đến tiếng bé con khóc. Vũ Đồng cùng Khả Hinh không biết làm sao mà giành nhau một cái đồ chơi dẫn đến việc náo loạn này, lúc này Khả Hinh khóc mặt mũi tèm lem.

Ở đầu dây bên kia Phương Diệu Căm ngây người ra một lúc, ở đối diện Bạch Tư Tư cũng trở nên luống cuống, Tô Thi Hàm trong lòng cũng giật nảy mình. Thế nhưng cũng may là việc như thế này cũng đã đối mặt rất nhiều lăn, cô lập tức phản ứng lại nói với dì của mình: “Dì! Bé con trong nhà bạn đang khóc, chắc có lẽ là muốn thay tã hoặc đòi uống sữa. Lúc trước con không nói với dì biết, để con đi xem có thể giúp gì một tay được hay không”

Phương Diệu Cầm còn có chút mơ hồ, thế nhưng nghe cháu của mình nói như vậy bà lập tức gật đầu 'Được! Bọn con bận việc gì cứ làm đi”

Nói xong, Tô Thi Hàm bên này lập tức cúp điện thoại.

Phương Diệu Cầm suy nghĩ một chút lập tức bình thường trở lại. Trùng hợp là bà thấy được trên bàn nhiều đồ ăn như vậy, có lẽ tối nay bạn bè bọn họ còn tụ họp không ít người, chắc có lẽ một người bạn nào đó mang theo con nít tới. Đúng là người trẻ tuổi, sắp nghỉ hè nên thừa dịp này tụ họp một chút cũng là chuyện bình thường

May mắn thoát hiểm được màn này. Sau khi ăn cơm xong, Tân Lãng cùng Tô Thi Hàm dẫn theo Bạch Tư Tư, cả ba người cùng nhau dân theo bọn nhỏ xuống lầu tản bộ.

Khu chung cư số 2 mới xây này hoàn cảnh đúng là không tệ, diện tích xanh hóa chiếm 40% tổng thể, con đường cũng rất rộng rãi. Ba người đẩy theo mấy đứa nhỏ vừa đi vừa trò chuyện, Tân Lãng đột nhiên nhận được điện thoại của bên chuyển phát nhanh, là bên Thuận Phong giao hàng tới.

Tần Lãng cũng đúng lúc đang ở dưới lầu, hẳn trực tiếp ký nhận. Đây là một cái túi nhỏ chứa văn kiện, bên rong đựng chính là CMND của hẳn.

Mấy ngày trước lúc đang mua xe, ông Tân nói chuyện làm biển số xe ở thành phố Thiệu để cho ông làm là được. Thế nhưng vẫn căn giấy chứng nhận cùng tư liệu mua xe của Tần Lãng, cho nên rạng sáng ngày hôm sau Tân Lãng đem những gì cần thiết đều gửi về nhà. Ngoài CMND còn có hóa đơn mua xe, giấy tờ sở hữu xe, bảo hiểm, cùng giấy chứng nhận nộp thuế.. thế nhưng những thứ này tạm thời cũng không dùng tới, cho nên ông Tân cũng chỉ gửi về trước cho Tần Lãng CMND.

Ở bên này Tân Lãng nhân diệp nhận chuyển phát nhanh xong, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho ông Tân, không nghĩ tới ông Tân đã gọi video call đến.

“Vợ, cha anh gọi điện thoại tới, vừa vặn chúng ta đang ở dưới lầu. Anh muốn cho bọn họ xem xe mới của chúng ta, em cùng Tư Tư và các con đi chơi trước đi, đợi lát nữa anh tới tìm mọi người” Tân Lãng nói với Tô Thi Hàm.

“Được!” Tô Thi Hàm gật đầu, sau đó đem hai chiếc xe đẩy nối lại với nhau. Dạng này chính là đẩy cùng một lúc hai xe vô cùng thuận tiện, Bạch Tư Tư thì đẩy một xe thế là hai người đẩy bọn nhỏ đến quảng trường tản bộ,

Tần Lãng ở một bên tiếp nhận điện thoại của ông Tần, một bên đi về phía chiếc xe mới của mình.

“Con trai! CMND đã nhận được rồi sao?”

“Vâng! Đã nhận, con vừa định gọi điện cho cha nói chuyện này đó” Tân Lãng lung lay CMND trong tay vừa mới nhận nói

Ôn Tần nói: "Cha nhìn thấy Wechat có thông báo, là con đã ký nhận chuyển phát nhanh. À! Con đang ở bên ngoài sao?”

“Đang ở bên dưới chung cư ạ, con mới vừa ăn xong định đi tản bộ một chút”

“Nơi đó cách có xa chỗ xe con đậu không? Cha và mẹ con ngày đó nhìn thấy ảnh của chiếc xe, còn chưa xem kỹ nữa đây” ông Tân nói.

“Không xa! Con đang chuẩn bị cho hai người xem: xe đây ạ.:nói xong, Tần Lãng cũng đã đi tới bên cạnh xe của hẳn. Sau đó điều chỉnh ống kính cho cha mẹ của mình xem xe.

Trước tiên nhìn bên ngoài một chút, ông bà Tân đều rất hài lòng.

“Cái xe này đúng là rất tốt! Mặc dù nó là xe lái thử, thế nhưng cũng tương đương với xe mới, vẫn luôn được cửa hàng 4S bảo dưỡng rất tốt”

“Ừm! Vẻ ngoài nhìn đúng là một chiếc xe mới, bên trong nội thất cũng là mới tỉnh. Để con cho cha mẹ xem nội thất bên trong”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.