Cô ngồi bật dậy, quăn áo đầu tóc còn có chút lộn xộn.
Tần Lãng lấy quăn áo đặt trên giường cho cô: “Đi rửa mặt rồi thay đồ thôi. Sắp đến giờ thi rồi”
Tô Thi Hàm gật đầu, không có thời gian nghĩ tới thẹn thùng nữa, cô căm quần áo lên bước nhanh vào. phòng tắm.
Lần đầu tiên được ôm ngủ thân mật như vậy, Tân Lãng vốn còn lo Tô Thi Hàm tỉnh lại sẽ ngượng ngùng. Nhưng may mắn là có chuyện thi cử làm phân tâm, Tô Thi Hàm ngoại trừ hơi đỏ mặt và tránh ánh mắt của. hắn thì cũng không có phản ứng gì khác.
Tô Thi Hàm thu thập một chút, nhanh chóng cầm ba lô đến trường. Trước khi đi vẫn không quên chào tạm biệt ba tiểu bảo bối, bọn chúng hôm nay ngủ vô cùng say.
Huyện Huyện bị mẹ thơm một cái, cơ thể nhỏ bé cựa quậy, cánh tay khẽ vươn lên Vũ Đồng dường như đang trong mộng đẹp, miệng nhỏ còn cười. Lúc Khả. Hình được mẹ yêu thương thì tên nhóc này đưa tay gãi gãi mặt, khẽ nhíu mày lại nhưng cũng nhanh chóng giãn ra.
Nhìn khuôn mặt ba đứa nhỏ đang ngủ, tâm tình Tô Thi Hàm lúc ra khỏi cửa vô cùng tốt.
Tân Lãng đứng ở cửa tiễn cô, chắc là sợ chuyện hồi sáng tái diễn nên lần này Tô Thi Hàm vừa chào một câu xong lập tức lập tức đi luôn, không chừa cơ hội nào cho hẳn cả.
Nhìn bóng lưng cô rời đi, Tân Lãng bất đắc dĩ mỉm cười, quay người trở về phòng tắm rửa.
Tô Thi Hàm chầm chậm bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432119/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.