Tân Lãng kế lại việc mình bán một đôi hạch đào điêu khắc, cùng với doanh thu cửa hàng mỗi ngày thu vào cho cha.
Cha Tân Lãng sau khi nghe xong cả người đều ngẩn ra.
Con trai có tiền đồ như vậy, đương nhiên là chuyện vô cùng vui vẻ. Thế nhưng con trai mình dù sao vẫn còn đến trường đây?
Bán 2 cái hạch đào điêu khắc mà có thể kiếm vài triệu sao?
Cha Tần Lãng trong lòng có chút lo lắng, con trai mình bây giờ một thân một mình ở Thượng Hải đi học.
Hai năm nay mình và vợ chỉ lo cố gắng làm việc trả nợ, mà không có thời gian quan tâm tình huống con trai ở Thượng Hải. Hiện tại con trai nhanh chóng làm ra nhiều tiền như vậy, hắn trong lòng có chút lo lắng, sợ con trai làm cái gì đó phi pháp.
Trong lòng cha Tân Lãng ẩn chứa nỗi lo lắng này, nhưng mà ngoài mặt ông không nói gì.
Cha Tân Lãng suy nghĩ một chút rồi nói: "Được rồi, nếu con muốn mua xe thì cũng nên chứ trọng một chút. Chú Trương của con cũng ở Thượng Hải, cậu ta cũng là tài xế lâu năm. Cậu ta cũng đã lái xe nhiều năm hơn nữa còn có một chiếc BMW, để cha gọi cho. cậu ấy. Đến lúc đó nhờ cậu ta cùng đi với con xem xe thế nào."
Trương Bình là bạn bè cũ của cha Tần Lãng ở Thượng Hải, trước đây hai nhà bọn họ tới lui rất thân thiết.
Trương Bình không phải người làm ăn, chỉ là một người làm việc tự do, viết tiểu thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432117/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.