Hai người vốn là ngồi song song với nhau nhưng. bây giờ thì Tô Thi Hàm dựa qua để giải đề nên cả người cơ hồ dựa hẳn vào trong ngực hẳn. Tân Lãng hơi cúi đầu xuống có thể ngửi thấy hương hoa nhài nhàn nhạt, chính là mùi đầu gội đầu trong nhà.
Trong lúc nhất thời Tân Lãng có chút ý nghĩ khác thường, hẳn nhìn khuôn mặt trắng nõn của Tô Thi Hàm đôi mắt có chút nhíu lại.
Tô Thi Hàm nói một hồi thì phát hiện Tần Lãng không có phản ứng lập tức ngẩng đầu nhìn tới: "Tân Lãng anh có đang nghe em nói không?”
Bỗng nhiên cô ngẩng đầu lên, Tần Lãng không kịp. né tránh. Chóp mũi của hai người đυ.ng vào nhau, suýt nữa môi đã chạm môi
Đôi mắt đẹp của Tô Thi Hàm trong nháy mắt trợn to rồi ngửa ra sau theo bản năng, nhưng cái ghế của cô không có chỗ tựa lưng cứ ngửa ra sau như vậy chỉ sợ sẽ ngã xuống đất. Tân Lãng vội vàng đưa tay ra, một tay ngăn ở eo, một tay giữ chặt lấy một cánh tay. của cô.
Hai má Tô Thì Hàm ửng đỏ ngượng ngùng nhìn xuống.
“Anh... anh không nghe em giải đề mà anh... anh cứ nhìn em làm gì?"
Tân Lãng cười nói: "Ai biểu em hấp dẫn quá làm gì, em ở sát anh như vậy thì anh nào còn tâm tư mà nghe giải đề."
Tô Thi Hàm càng lúc càng ngại ngùng, nhẹ nhàng đẩy Tân Lãng ra rồi căm lấy bản nháp ngồi xuống phía đối diện.
“Khoảng cách như này là ổn rồi chứ? Nghiêm túc. xem bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432112/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.