Trịnh Phi Vũ hiện lên nét mặt rất khó coi nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường.
"Tuy nhiên, nghĩ đến nắm đấm của Tân Lãng cho. nên hân vẫn không có ở đây phát cáu, mà vừa cười vừa nói: "Đừng nóng giận! Tôi lập tức cho người đem lãng hoa mang đi”
Nói xong, Trịnh Phi Vũ lập tức cho người đem. lắng hoa mang đi.
Sau đó tiếp tục đối với Tăn Lãng cười nói: “Như. vậy thì tôi có thể đi vào trong tham quan được rồi chứ?”
“Nhìn tấm bảng hiệu kia đi” Tần Lãng chỉ chỉ bảng hiệu bên cạnh.
Chỉ thấy trên bảng hiệu viết: Chó không được mang vào.
Trịnh Phi Vũ tức giận đến mức cái mũi xém bị lệch ra.
Hắn xoay người rời đi.
Đi qua góc rẽ, mấy tên đàn em của hẳn hỏi: “Anh Trịnh, làm sao bây giờ? Tân Lãng không cho phép chúng ta đi vào”
“Tân Lãng đúng là khinh người quá đáng, vậy mà nói anh Trịnh là chó."
Lời này vừa mới nói ra thì người kia bị Trịnh Phi Vũ tán vào ót một cái, tức giận nói: "Mày nói ai là chó? Mày mới là chó! Cả nhà mày cũng là chó!”
Sau khi phát tiết xong, Trịnh Phi Vũ mới âm hiểm nói: “Không cho tao đi vào, mày nghĩ tao không có biện pháp khác sao?”
“Này! Đi tìm hai người lạ mặt lại đây, để bọn nó làm chuyện chúng ta định làm!"
“Yêu cầu bọn nó cẩn thận một chút là được!”
Mấy tên đàn em đều gật đầu nói: “Đúng vậy! Được, anh Trịnh. Em lập tức đi làm! Em thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432099/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.