Tô Thi Hàm bị bọn họ chọc đến nổi phải cúi đầu cười ngượng ngùng, Tần Lãng cũng cúi đầu cười, liếc mắt nhìn thấy dù trong tay Tô Thi Hàm, hẳn quay đầu. hỏi: “Thi Hàm! Chúng ta xài chung một cây dù vẽ nhà được không?"
Tô Thi Hàm hiểu ý đồ của hắn, nên lập tức đưa cây dù đen trong tay qua.
Tân Lãng đem dù đen đưa cho Dương Bân nói: “Bớt gato đi! Cam lấy mà về, tôi với chị dâu các cậu đi chung một cây dù là được rồi”
Dương Bân vui vẻ tiếp nhận cười nói: “Tốt quá rồi! Chúng ta không căn phải dầm mưa trở về, đúng là một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên nha!“
Tôn Húc và Chu Kỳ bên cạnh lườm hắn một cái: "Cậu nói ai là gà?"
“Cậu mắng ai là chó?“
Dương Bân nói: "Chó độc thân cũng là chó mà! Trước mặt anh Lãng và chị dâu chúng là đều là những con chó độc thân đáng thương”
Tần Lãng cười cười, quay người cùng Tô Thi Hàm đi về nhà.
Mưa này nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, gió thổi tới thì hạt mưa rơi thẳng xuống dưới dù
Tô Thi Hàm cùng Tân Lãng sóng vai nhau đi, mặc. dù đây là một cây dù lớn nhưng mưa lớn như vậy cũng không có cách nào hoàn toàn che kín được hai người. Từ đầu tới giờ cánh tay của Tân Lãng lúc nào cũng nghiêng về phía Tô Thi Hàm, để cho phần lớn mặt dù đều ở trên đỉnh đầu của Tô Thi Hàm. Cho nên bả vai bên trái của hãn hơn một nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432083/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.