8h50 Tân Lãng thay quần áo chuẩn bị xuất phát, sách giáo khoa thì đều để ở trường đám bạn cùng phòng sẽ mang lên giùm.
Trước khi đi Tân Lãng ôm lấy ba đứa nhỏ một cái.
Lúc cuối cùng ôm Huyên Huyên, thì đứa nhỏ này ôm chặt cổ ba ba không buông tay, giống như là biết Tân Lãng muốn rời đi
“Huyên Huyên ba ba đi một chút ra ngoài một chút, giữa trưa là trở về tồi. Con ngoan ngoãn ở nhà với mẹ cùng các em đợi ba ba trở về nhé."
"Huyên Huyên nghe xong lời này không chỉ không buông tay, ngược lại còn khóc ré lên.
Tân Lãng bất đắc dĩ chỉ có thể ôm đứa nhỏ về phòng vừa đi vừa dỗ.
Thật vất và mới khiến cho Huyên Huyên ngừng. khóc, lúc Tân Lãng định đem nó thả vào trong xe đẩy để mình đi học. Đứa nhỏ này lại níu chặt tay không buông, níu thật chặt cổ áo Tân Lãng khóc rống lên.
Nước mũi nước mắt chảy tèm nhem, trên khuôn mặt nhỏ bé đáng yêu của nó ngập tràn nước mắt. Khỏi cần nói cũng biết gương mặt trông đáng thương biết bao, khiến Tần Lãng nhìn mà đau lòng.
Tô Thi Hàm nhìn thời gian thì phát hiện đã 9h cô đi tới nói: “Tân Lãng Huyên Huyên đưa để em dỗ cho, anh nhanh nhanh đi tới trường đi không thì muộn mất”
'Tô Thi Hàm đón lấy Huyên Huyên, thường ngày thì đứa nhỏ này rất thích được mẹ ôm ấp vuốt ve. Nhưng bây giờ thì không hề muốn trở vào trong vòng tay của cô, khiến dì Vương phải tiến lên thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432072/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.