Hai người đi vào thang máy, Phương Nhã Nhàn hỏi: "Chúng ta đi lầu mấy?"
Hoàng Thu Hà mới nói: "Đi lầu ba, bên đó là khu VIP, cô bạn thân họ Từ của mình được gả vào gia đình này cũng không tệ, nhà chồng đối xử với cô ấy rất tốt. Trung tâm này ở Thượng Hải cũng xem như là tốt nhất, phòng VIP còn phải đặt trước mới được, chỗ này tốn rất nhiều tiền đấy.
Phương Nhã Nhàn gật đầu nói: "Ở đây hoàn cảnh quả thật rất tốt."
Lúc này ở cuối hành lang tầng ba, Tô Thi Hàm đang ôm Khả Hinh ra cửa sổ để phơi nắng.
Khả Hinh so với anh và chị của mình thì yếu hơn, vừa tỉnh dậy thì đã khóc. Tô Thi Hàm sợ đánh thức hai đứa còn lại nên nàng nhanh tay ôm Khả Hinh lên.
Được mẹ ôm, còn có ánh mặt trời ấm áp nữa, nên khả hinh nhanh chóng nín khóc.
Cửa thang máy lúc này truyền đến âm thanh “Đinh”. Tô Thi Hàm nở nụ cười nói với con gái đang được ôm trong lòng:"Khả Hinh, chúng ta trở về phòng nha? Anh và chị của con tỉnh lại không thấy mẹ sẽ khóc mất."
Nàng ôm con gái đi vào phòng 308.
Phương Nhã Nhàn cùng Hoàng Thu Hà mới đi từ trong thang máy ra đã nhìn thấy cuối hành lang có một cô gái ôm đứa trẻ đi vào phòng.
Phương Nhã Nhàn ngây ra một lúc cảm thấy rất nghi hoặc, bời vì nhìn bóng lưng cô gái này rất giống bóng lưng con gái của mình.
Bởi vì thời gian quá ngắn, với lại bà nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432043/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.