Tần Lãng tràn đầy tự tin nói: "Không sao, tôi sẽ dạy cô."
“Anh, anh bế?” Tô Thi Hàm một lần nữa bị kinh ngạc.
“Đương nhiên, thời gian phẫu thuật một tiếng rưỡi cũng đủ để tôi học được rất nhiều kỹ năng chăm sóc trẻ con.” Tần Lãng vừa nói vừa ôm lấy con trai lớn.
Động tác của hắn rất nhẹ, cố ý hơi hơi khom lưng cong chân, thuận tiện cho Tô Thi Hàm đang nằm cũng quan sát được.
“Cô nhìn này, lúc mà ôm bé thì phải để đầu nhỏ của nó đặt ở phía trong khuỷu tay phải mình, tay trái thì nâng đỡ lưng và eo bé. Bởi vì các bảo bối mới sinh nên cột sống còn mềm, vậy nên khi ôm phải cẩn thận chỗ này. Sau đó dùng cánh tay phải đặt dưới, bàn tay giữ cái mông nhỏ và chân. Đây chính là tư thế tiêu chuẩn.”
“Xem bảo bối nhỏ này có bao nhiêu hưởng thụ, chúng nó đều đã ngủ hết.”
Tô Thi Hàm nhìn chăm chú, ánh mắt mềm mại như hồ nước mùa xuân.
Cô không ngờ là Tần Lãng lại nghiêm túc đến thế, càng không ngờ hắn có thể nhanh chóng thích ứng với thân phận một người cha, lại còn học được nhiều thứ như vậy.
Có lẽ quyết định tìm đến Tần Lãng chính là điều tốt nhất cho bọn nhỏ.
“Cô vừa mới sinh xong, cơ thể còn rất yếu, mấy ngày này cứ để tôi bế bọn nhỏ là được, tôi ôm chúng đến cho cô nhìn. Ba đứa nhỏ thật sự rất đáng yêu.”
Nói rồi Tần Lãng cẩn thận bế ba đứa nhỏ tới chỗ giường bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432019/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.