🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

So với các mùa khác, mùa đông ở thành phố này luôn kéo dài hơn một chút.

Tuyết đọng ban ngày vừa tan, ban đêm tuyết lại rơi, bông tuyết rơi xuống ô dù, phát ra tiếng sột soạt nhẹ.

Lâm Kiến Tịch đang suy nghĩ về đề bài buổi tối thầy giảng, đi đường không chú ý thình lình giẫm lên mặt băng bóng loáng, sắp té ngã, lại bị người nào đó nắm lấy quần áo, kéo trở về.

Anh đâm vào lòng ngực người phía sau, cảm giác hồi hộp suýt ngã khiến bộ não gần như trì trệ, anh đứng vững, cười nói: “Cảm ơn em.”

“Anh suy nghĩ cái gì? Đường cũng không thèm nhìn.” Giang Ngộ bất đắc dĩ bắt lấy cổ tay của anh, sợ anh lại té ngã.

“Suy nghĩ đề bài.” Lâm Kiến Tịch phiền não mà nói: “Thời gian sao lại nhanh như vậy, chỉ chớp mắt đã phải thi đại học.”

Anh lấy lại tinh thần, không suy nghĩ đề toán khó kia nữa, xoay người, đây không biết là lần thứ bao nhiêu anh so đo chiều cao với Giang Ngộ: “Em cũng lớn lên rất nhanh, cao hơn anh rồi.”

Ba năm ở thành phố, rất khó để nhìn ra biến hóa lớn. Nhưng đặt ở trên người một người, đặc biệt là thiếu niên đang ở độ tuổi phát triển thì có thể nói là cách biệt một trời một vực.

Hiện tại Giang Ngộ cao hơn Lâm Kiến Tịch ba centimet, một độ cao khiến Lâm Kiến Tịch ngứa răng, may mà em trai vẫn ngoan, không bởi vì bản thân đang ở thời kỳ phản nghịch mà đối đầu với anh.

Giang Ngộ rũ mắt, không nhẹ không nặng trả lời: “Em sẽ còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-da-de/1600055/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.