Xuân vũ kinh xuân thanh cốc thiên, hạ mãn mang hạ lưỡng thử liên, thu xử lộ thu hàn sương hàng, lập tuyết tuyết đông tiểu đại hàn.[1] Hai mươi bốn tiết lần lượt trôi qua, đảo mắt đã lại ba năm.
Trong ba năm xảy ra rất nhiều biến hóa: Vợ chồng Tôn thị đau đớn tang con, sớm nản lòng thoái chí, cho hai vị tiểu thư lần lượt lấy chồng rồi niêm phong phủ lớn trong thành, chuyển đến điền trang ở quê cho khuây khỏa; Vương gia thiếu gia Phượng nhi cưới Hàn nhị tiểu thư thành Tây, mặc dù không làm quan, nhưng thừa kế hiệu buôn của Vương gia. Có lẽ do đã thành gia thất, tính tình thích làm loạn giảm bớt rất nhiều, ngày ngày trông nom việc làm ăn, dần dần ít gặp đám hồ bằng cẩu hữu.
Ba năm cũng chứng kiến một vài thứ không đổi: Thành Kim Lăng vẫn phồn hoa náo nhiệt như cũ, bi hoan ly biệt đều là chuyện thường tình; Vương gia tiểu thư kia nổi tiếng trinh liệt, một mình ở khuê các tú lâu, hàng ngày dâng hương tụng kinh, ngay cả lầu gác cũng không muốn xuống một bước, thâm tâm giống như đã hóa tro tàn.
***
Lại tới tiết Đoan Ngọ, Vương lão gia và Phượng Ca mấy ngày nay đi Hàng Châu làm việc còn chưa về, Ngô thị sớm đã phân phó phòng bếp làm mấy cái bánh ú, bày rượu tại hậu viện lương đình, sai người đi thúc giục nữ nhi, nàng dâu tới ngắm hoa qua tiết. Vương thiếu phu nhân họ Hàn, nhũ danh Yểu Nương, vừa gả tới đây nửa năm, vẫn là tân phụ nên gặp người còn đỏ mặt. Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-da-de/1600048/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.