“Cạch” một tiếng, cửa khẽ mở, thân ảnh một nam tử nhẹ nhàng tiến vào.
Bên trong khuê phòng đèn đã tắt, chỉ lờ mờ thắp ngọn nến đỏ, người tới, bóng lửa nhất thời đong đưa, lay động bóng hình âm u, giống như một quái thú vô danh nào đó.
“Đến rồi à?” Nàng không quay đầu lại, thong thả thốt ra một câu, tiếp tục nhấc lên cây bút, hết sức chăm chú tô vẽ hai hàng lông mày.
“Ừ.” Hắn cũng không để ý, đáp một tiếng, thong thả đi đến trước bàn, nghiêng đầu mỉm cười ngắm nàng họa mi.
“Họa mi đậm nhạt đã vừa chưa?”[1] Nàng đặt bút, nghiêng nửa thân mình, liếc hắn một cái, chân mày khóe môi, phóng đãng phong tình vạn chủng. Miệng hoa thoa son xinh đẹp tựa hạt lựu mơn mởn giữa tháng sáu, không phải là kiểu trong suốt tinh thuần, mà nhè nhẹ ám theo huyết sắc, thoang thoảng ngưng kết trên môi.
“Lời này phải hỏi vị hôn phu tương lai của nàng rồi.” Hắn nửa thật nửa giả làm bộ u oán, khuôn mặt tuấn tú như ngọc dưới ánh nến mờ ảo nổi bật vẻ phiêu hốt mơ hồ.
“Chết không lương tâm…” Nàng nhấc ngón tay chọc chọc gương mặt hắn, nỉ non mắng, ngữ điệu mềm mại trơn tru như bôi dầu, mị nhãn như tơ, “Đến bây giờ còn nói chuyện vô vị này, người cũng đã là của chàng rồi, còn nói vị hôn phu gì nữa.”
“Của ta sao?” Hắn nhấc bổng nàng lên, kéo thân thể yểu điệu mềm mại vào trong lòng, hôn cặp môi đỏ cong cong chỉ biết cám dỗ người khác, “Nếu thật là của ta, vậy sáng mai ta không đi nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-da-de/1600046/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.