Tại phòng VIP 1125 bệnh viện Zeus, phòng bệnh được coi là địa điểm thường xuyên mà Giản Nhược Trần thường lui tới, cách đây không lâu anh nhận được tin mẹ mình gặp tai nạn.
Từ nhỏ không có mẹ bên cạnh, mẹ anh vì người đàn ông khác bỏ rơi anh, cũng may anh được nhà họ Giản cưu mang, nuôi dưỡng anh trưởng thành, mẹ anh cũng biết rất rõ về chuyện này, nhưng chưa bao giờ đến thăm anh.
Thời gian mà hai người tiếp xúc dường như là số 0.
Nay bà gặp nguy hiểm, số phận lại an bài để anh được gặp bà, chỉ tiếc là....
Tiếng mẹ này của anh bà ấy không thể nào nghe được, anh lại càng không thể đứng trước mặt nhà họ Hạ nói rằng bà ấy chính là mẹ của mình.
Một cảm giác chết tiệt!
Không gian chìm vào tĩnh lặng, người phụ nữ trên giường vẫn ngủ không biết gì, Giản Nhược Trần vẫn chưa chịu rời đi, nắm chặt lấy tay bà.
Anh mong mẹ anh sẽ nhanh chóng thoát khỏi qua cơn bi kịch này!
Joon thủ thỉ bên tai mẹ.
- Con không trách mẹ tại sao lại không nhìn nhận con, con hiện giờ chỉ mong mẹ có thể mau tỉnh lại. Người đàn ông đó và con trai của ông ta hoàn toàn rất cần mẹ, mẹ biết điều đó mà phải không?
Mẹ anh dưỡng dục con trai của người khác, anh nghĩ đến lại đau lòng.
5 tuổi mất cha, 7 tuổi không có mẹ. Nếu như không được nhà họ Giản nhận nuôi thì có lẽ bây giờ anh cũng không biết mình đã thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-cung-nha-voi-my-nam/2597269/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.