Boong, đầu nó hiện tại như có một hòn đá lớn đập vào. Rất đau, rất đau là đằng khác. Aki vốn dĩ là anh của nó kia mà, tại sao hình ảnh một người anh trai dịu dàng lại có thể nói ra những lời khiếm nhã đó chứ? Không! Có chết nó cũng không tin anh là hạng người đó. Chắc là nó đang mơ, nó chỉ đang mơ thôi.
Rồi hơi nghiêng mặt nhìn sang con người ở trên mình, nó đâm ra vừa sợ vừa lúng túng. Bây giờ nó có nên hỏi Aki rằng: " Anh có phải đã uống nhầm thuốc rồi không? "
- Aki đừng đùa nữa! Em đói rồi! Anh có thể nấu gì đó cho em ăn được không?
Nó diện cớ. Aki cười khẩy một cái, rồi nhanh chóng thu người về vị trí ban đầu, nét mặt vẫn không có gì thay đổi. Anh vẫn lườm nó, và nó vẫn khó coi khi nhìn anh. Không gian ở hiện tại lúc bấy giờ, lại lần nữa rơi vào cái trường hợp thứ nhất. Cũng có nghĩa là: Quay về vạch xuất phát của ban đầu. Và nó lại chật vật khi tìm ra cách để Dịch Hy quan tâm mình.
- Aki, anh đỡ em ngồi dậy có được không?
- Em là đau ở chân, chứ đâu liên quan đến tay. Nói với anh làm gì!
Ai đó tỏ ra hờ hững đáp lại. Nếu nói đến vô tâm, Aki mà đứng thứ hai, thì chả có ai dám bon chen vào hàng ngũ đứng nhất đâu. Nhưng mà nó biết, Aki chỉ là đang giả vờ giận ngầm thôi. Vì Tuyên Dịch Hy mà nó tôn kính nhất, anh chính là mẫu anh trai vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-cung-nha-voi-my-nam/140285/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.