🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phục Liên đứng giữa dòng người qua lại tấp nập. Nàng mơ hồ mà hoảng sợ.



Chớp mắt một cái, nàng lại đang đứng ở khu ổ chuột dơ bẩn năm đó. Nàng thấy bản thân năm tám tuổi, gầy gộc đến trơ xương.



Quần áo rách rưới, tay thì đào bới thùng rác tìm bánh mì vụn hay một mẫu thức ăn nhỏ.



Một người đàn ông mặc vest lịch lãm, tay đưa ra bánh sadwich :"ăn đi."



Hai tay nàng cung thật chặc lại đến nỗi móng tay đâm vào da thịt. Nếu năm đó không theo ông ấy về làm thế thân cho đứa con gái bé bổng bị bệnh người thực vật thì....



Phục Liên suy sụp quỳ xuống đất, hai tay ôm mặt mà khóc. Tại sao lại bắt mình nhớ về ký ức đó chứ.



"Mày đang làm cái đ*o gì vậy con ăn mày kia"



Nàng bàng quàng mở mắt ra, cô gái nhỏ tay cầm đèn cầy ngồi trên sân thượng. Dưới ánh trăng sáng vằn vặt cô gái nhỏ cùng đèn cầy khóc lóc đến đau lòng.



Cậu bé trai sắc mặt âm u đến đáng sợ đi đến, một chân quỳ xuống đất, tay cầm lấy đèn cầy dục phăng đi.



"Mày nghĩ mày thật sự đổi đời sao, mày đến chim sẽ cũng không bằng. Ăn mày vẫn là ăn mày."



Cô bé liên tục lắc đầu :"k-không phải cha nói em là bầu câu trắng mà....c-cha...."



Cậu bé bóp chặc lấy cằm cô bé, khinh rẻ nói :"ai là cha mày vậy? Mày là bồ câu đen, hiểu không hả?"



Phục Liên ôm chặc lấy đầu :"không không phải mà..... đừng mà tôi không phải là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-co-dai-lam-my-nhan-diu-dang/2794118/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ở Cổ Đại Làm Mỹ Nhân Dịu Dàng
Chương 29
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.