Sau khi được nghỉ ngơi nửa ngày, Thời Nhuỵ cảm thấy khoẻ hơn rất nhiều. Nhưng độ khó của bài huấn luyện trong ngày thứ hai cũng được tăng lên ——— chạy vượt chướng ngại vật.
Đây là một khóa huấn luyện mệt mỏi, đối với con trai cũng không dễ dàng gì chứ đừng nói đến con gái, nhưng dưới ánh mắt của đám con trai, bọn họ không thể bỏ cuộc.
Leo qua những tấm lưới đóng cọc thấp, từng người một đã xấu hổ và kiệt sức, rất khó trèo qua bức tường chắn. Cuối cùng, Lôi Kinh ra lệnh cho các nam sinh đến và giúp đỡ các cô gái.
Đây có lẽ là lúc con trai sẵn sàng nghe lời nhất.
Dụ Vi nhìn hai hàng nam sinh ngay ngắn đi tới, trong lòng cảm thấy có chút kích động. Vì theo thứ tự đứng, Trình Trì sẽ đỡ cô ta. Chàng trai tương ứng với Thời Nhuỵ là Ngô Thiệu Châu.
Phần nhiệm vụ khó nhất đối với các cô gái là trèo tường rào, đó là một nhiệm vụ đầy thử thách khiến bọn họ tiêu hao thể lực rất nhiều, nhưng chỉ có thể tự cổ vũ bản thân, các nam sinh nhìn thấy cũng đau lòng nhưng cũng có chút vui vẻ.
"Cao quá, tớ nghĩ tớ không vượt qua được." Dụ Vi đứng trước bức tường thấp, nửa khó chịu, nửa sợ hãi, nhẹ nhàng nói.
Nam sinh đứng một bên người ho nhẹ một tiếng: "Không sao, không cao lắm, lớp trưởng, cậu phải làm gương cho tất cả nữ sinh."
Giọng nói này hình như có chút sai?
Dụ Vi đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy người đứng bên cạnh, hóa ra là Ngô Thiệu Châu.
"Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-chan-co-ay-that-am-ap/234531/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.