Cô chạy lên lầu đến phòng cô ta từ ke cửa cô thấy hai người đang ôm hôn trái tim cô chết dần chết mòn, cô định lào vào thì câu nói của anh vang lên trong đầu " Lộ Lộ chuyện của tôi không đến lượt em quản " đúng vậy cô có là gì của anh đâu, chuyện của anh đâu đền lượt cô quản. "Rầm " tiếng động mạnh phát ra từ trong khiến cô giật mình giọng anh từ trong phòng vọng
* " cô không phải Lộ Lộ "
Cô ta bị anh đẩy ngã trên đất, khó hiểu nhìn anh rõ ràng cô ta đã thay nước hoa giống cô thậm chí cả đầu tắm và đậu gội tại sao anh say mà vẫn nhận ra, rốt cuộc thì Tiêu Nhu cô đây thua kém gì Mạt Lộ Lộ, cô có thẻ chấp nhận anh vừa thân mật vời anh vừa để anh gọi tên người đàn bà khác như vậy vẫn không đủ sao, anh vẫn không chấp nhận Tiểu Nhu cô đây sao. Cô thấy không ổn liền đẩy cửa vào ôm lấy thân hình anh sợ anh sẽ làm chuyện quá đáng vời cô ta. Thấy bán tay ôm mình anh liền kéo cô về phía đối diện mình trước mặt Tiểu Nhu hôn lấy đôi môi mềm mại của cô đến khi cơ thể cô mềm mũm ra đựa vào anh mời buôn tha
* " Lộ Lộ thực sự là em "
* "Ukm "
Anh nhìn cô, cô nhìn anh, ánh mắt họ giao nhau, có dòng điện chạy qua người anh. Anh cúi xuống một lần nữa hôn lấy môi cô, hương vị của rượu từ khoang miệng anh dần chuyển sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ben-canh-toi-em-khong-can-manh-me/2101253/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.