Tháng 8 trời trong xanh cô ngồi trên giường tay ôm bé trai hai tháng tuổi giống anh như hai giọt nước, đôi lúc cô có suy nghĩ bánh quy nhỏ này nhất định là con anh còn có phải con cô hay không còn không biết được à. Cô nhẹ nhàng du bánh quy nhỏ ngủ nhờ đến hôm sinh bánh quy nhỏ cô lại đỏ chín mặt, trong phòng sinh của bệnh viên cả đời Trương Hàn chưa bao giờ nghĩ có ngày một viện trưởng như mình phải đi đỡ đẻ cả liền ấm ức nhìn đôi vợ chồng đang nắm tay nhau,anh nhẹ nhàng lau mồ hôi cho cô còn cô thì luôn miệng nói đau lắm không đẻ nữa đâu ấy vậy mà sinh ra bánh quy nhỏ mật mạc dễ thương thế này đây. Anh bước vào phòng thấy hai mẹ con đang ngồi trên giường liền vui vẻ đi đến ôm lấy cô nhẹ nhàng hôn lên má cô, anh còn tham lam hít lấy hương sữa nhẹ trên người cô liền bị cô dùng khuỷ tay đẩy ra
* " đừng có phá,bánh quy nhỏ mời ngủ đó " cô liền mắng yêu anh một chút
* " em có bánh quy nhỏ rùi lên không cần bánh quy lớn chứ gì " anh chu miệng ra nói
* " anh hiểu là tốt rùi " cô tươi cười chọc anh
Anh liền chao mày bế bánh quy nhỏ đặt nhẹ lên giường rùi kéo cô đứng dậy ôm vào lòng cúi xuông nhẹ nhàng hôn lên môi cô, kết thúc nụ hôn cô liền cười dịu dàng
* "Vậy để tôi cho em vài cái bánh quy nhỏ nữa nha"
Anh cúi xuống dặt nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ben-canh-toi-em-khong-can-manh-me/2101243/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.