Sau khi dùng bữa sáng trong sự im lặng anh láy xe cùng cô đến một ngọn núi phía Bắc thành phố vô cùng yên tĩnh ở cảnh vật vẫn còn hoang sơ chưa có bàn tay con người đụng vào trừ căn nhà được xây lên đỉnh núi và có con đường duy nhất cho xe ô tô đi lên gần đến nơi anh quay sang nhìn cô đang ngắm cảnh bên ngoài bất giác mở miệng hỏi
* " em yêu hắn ta đến thế cơ à"
Cô ngạc nhiên quay lại nhìn anh hai mắt giao nhau cuối cùng cô cúi xuông nhìn đôi tay mình đang nắm chặt vào nhau, nếu trước đây cô sẽ không ngại gì mà gật đầu nói to cô yêu hắn rất yêu hắn có thể vì hắn mà chết đi những sao chỉ ở vời anh hai ngày cô lại không thể nói ra câu đó trước mặt anh, không thấy đối phương trả lời anh tự cho đó là đồng ý lại càng thêm tức giận anh nhấm mạnh ga hơn phòng một mạch đến ngồi nhà trên núi. Vừa đến nơi anh lập tức xuống xe lao đến chỗ cô kéo mạnh cô đi thẳng vào phòng bếp ghì người cô lên kệ bếp bạo lực kéo quần nhỏ cô xuống thô bạo đi thẳng vào cô khiên cô đau đớn hét
* "Ahhhhhhhhh..................đau.........đau quá................anh ..........làm.........gì ư...........vậy..............đau lắm..............Mạc ư...........Thần............ Xin anh...........đó......... Nhẹ........chút.......ư...........ư..........."
Mặc kệ chống cự van xin của cô, anh vẫn thô bạo càng ngày càng nhanh thúc vào trong cô, tức giận gào lên
* " hôm nay tôi sẽ cho em biết rốt cuộc em là người phụ nữ của ai "
* "Không ư............dừng lại...........đau.........đau............ahhhhhhhhh"
Anh vừa rút vật nam tính của mình ra lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ben-canh-toi-em-khong-can-manh-me/144689/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.