Ánh mắt của Lăng Sấm vẫn dừng trên mặt Điền Miêu Miêu, Điền Miêu Miêu không được tự nhiên nên nhìn chỗ khác, gật đầu đáp lại: "Ồ, cảm ơn."
"Không có gì." Lăng Sấm ném khăn giấy ướt trong tay vào thùng rác, thấy Điền Đậu Đậu và Tôn Húc Xuyên đang đứng ở cửa.
Không biết hai người họ đến từ lúc nào mà lại nhìn về bên này với vẻ mặt mập mờ. Thấy Lăng Sấm nhìn sang, cả hai lập tức bắt chước hành động của Lăng Sấm và Điền Miêu Miêu vừa rồi.
"Ngẩng đầu lên chút nữa đi." Điền Đậu Đậu giả vờ nâng cằm Tôn Húc Xuyên lên, giả vờ lau chóp mũi.
"..." Điền Miêu Miêu xắn tay áo đi về phía Điền Đậu Đậu, " Điền Đậu Đậu, em ngứa da đúng không."
Thấy cô xông tới, Điền Đậu Đậu vội vàng chạy đi: "Chị, anh Sấm còn đứng đó, chị chú ý hình tượng chút đi!"
Lăng Sấm khịt mũi hỏi Điền Miêu Miêu, "Em có cần công cụ nào tiện tay không? Anh lấy cho em."
Điền Đậu Đậu: "..."
Không ngăn là mừng rồi, thế mà còn tiếp tay cho kẻ ác!
"Chị, chị, thịt cháy rồi!" Điền Đậu Đậu đẩy Tôn Húc Xuyên đến trước mặt mình hòng để cậu ngăn Điền Miêu Miêu: "Để ý lửa!"
Điền Miêu Miêu nghĩ đến thịt trên bếp, nhìn chằm chằm vào Điền Đậu Đậu mỉm cười: "Em chờ đi, sớm muộn gì em cũng phải chịu trận đòn này."
Điền Đậu Đậu: "..."
Điền Miêu Miêu quay trở lại lò nướng trở miếng thịt mình đang nướng. Vừa nãy Lăng Sấm mất chút thời gian lau mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nyx-o-cho-dem/3447261/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.