Lăng Sấm đang nhắn tin với Điền Miêu Miêu bị nghẹn họng.
Hình như sau khi anh và Điền Miêu Miêu thêm WeChat thì ngày nào cũng nhắn tin với nhau...Nên người dì Điền nhắc tới là anh thật?
Điền Miêu Miêu: Có phải mẹ em thêm mắm dặm muối gì với anh không!
Khóe miệng Lăng Sấm hơi cong lên, anh trả lời: "Dì nói em lén lút, còn cười ngây ngô với điện thoại nữa."
Điền Miêu Miêu:...Em làm gì cười ngây ngô!! Mẹ em tự suy diễn linh tinh thôi! Anh đừng tin!
Lăng Sấm: Nên em lén lút thật?
Điền Miêu Miêu:...Em sợ mẹ nghĩ lung tung mới né mẹ, nào ngờ mẹ còn nghĩ nhiều hơn!
Lần này Lăng Sấm cười thành tiếng.
Khi Điền Miêu Miêu nhìn thấy biểu tượng cảm xúc cười mà anh gửi đến, đầu tiên cô cảm thán hóa ra anh cũng dùng biểu tượng cảm xúc, sau đó mới chuyển chủ đề: "Hôm nay anh không chuẩn bị bày quầy hàng à?"
Lăng Sấm: Hôm nay trời mưa nên không mở quầy
Điền Miêu Miêu nhìn ra ngoài cửa sổ, trời còn tối hơn trước, chắc sắp mưa rồi.
Lăng Sấm: Vừa hay tận dụng cơ hội này làm sạch máy lọc khói
Điền Miêu Miêu: Ồ, em cũng dùng cái này mà chưa làm sạch bao giờ, dễ làm sạch không anh?
Lăng Sấm: Ừm, rất dễ
Hai người hàn huyên thêm vài câu, Điền Miêu Miêu cũng không quấy rầy anh nữa, đang tính tìm người phụ việc cho mình. Ngày nào cũng nghỉ rất muộn nên cô quyết định tìm một người sống gần công viên Ánh Sao sẽ tiện hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nyx-o-cho-dem/3379532/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.