Ánh mắt tất cả mọi người hầu như đều rơi vào chiếc xe đồ ăn màu hồng đột nhiên xuất hiện này, ngoài tấm biển hiệu đèn led neon trên nóc thì trên thân xe còn vẽ hình đồ nướng dễ thương cùng với logo "Miêu Miêu BBQ" được thiết kế đặc biệt.
Chiếc xe đồ ăn màu hồng từ từ chạy đến bên cạnh cơm chiên của Lăng Sấm rồi dừng lại dưới ánh mắt của mọi người.
Mặc dù cửa Bắc chợ đêm là một chợ đêm nguyên thủy nhưng chủ quầy hàng sẽ dựng quầy hàng ở một địa điểm cố định mỗi ngày để khách quen có thể tìm thấy mình dễ dàng. Xe đồ ăn của Lăng Sấm vẫn đậu ở chỗ cũ, hôm Điền Miêu Miêu đến đã phát hiện ra vẫn còn vị trí trống bên cạnh xe của anh.
Cô cố tình đỗ xe bên cạnh anh, không vì gì mà chỉ vì hưởng ké một ít khách bên anh.
Trước giờ Điền Đậu Đậu vẫn luôn phụ việc trong nhà bếp của khách sạn, chưa từng đến chợ đêm như này để bày gian hàng, thấy mọi người nhìn mình một hồi, cậu đột nhiên cảm thấy hơi khó hiểu: "Sao họ đều nhìn chúng ta vậy? Chúng ta có cần chào hỏi họ không?"
"Chắc không cần đâu." Phố chợ đêm này còn chưa chính thức bị khai phá, mở gian hàng ở đây không cần đóng phí, muốn thì tới thôi.
"Vậy đỗ xe ở đây có sao không?" Điền Đậu Đậu vẫn không yên tâm, "Ở đây có ai không?"
Điền Miêu Miêu nói: "Hôm chị đến đây nghiên cứu địa hình không thấy ai ở đây hết, nếu lát nữa có người đến thì chúng ta dời tới chỗ khác."
"Ừm." Điền Đậu Đậu gật đầu, chợt thấy cửa xe đồ ăn phía trước mở ra, một thanh niên bước xuống từ xe đồ ăn.
"Có người xuống rồi!" Điền Đậu Đậu nắm Điền Miêu Miêu bên cạnh.
Điền Miêu Miêu ngẩng đầu lên, nhìn thấy anh chàng đẹp trai mà cô đã gặp đêm đó. Hôm nay anh mặc một chiếc áo phông đen rộng rãi, mái tóc hơi xoăn mang theo chút lười biếng kiểu Hồng Kông. Ngày đó anh đứng trong xe đồ ăn Điền Miêu Miêu còn không cảm thấy gì, giờ anh xuống xe cô mới nhận ra đôi chân dài kia rất khó bỏ qua.
Điền Miêu Miêu nhìn anh đi tới, trong đầu tự động ghép nhạc nền cho anh, là bản cover "Mối tình đầu" gần đây của Cố Tín.
"Vãi, người anh em đẹp trai vãi." Điền Đậu Đậu không khỏi nhìn anh thêm vài lần, "Đều là áo phông với quần jeans mà sao mặc trên người anh ấy trông như trình diễn thời trang vậy?"
"...Có lẽ là do ngoại hình, dáng người và khí chất."
Điền Đậu Đậu im lặng một lúc, sau đó lại cảnh giác: "Ôi không, anh ấy đang đi về phía chúng ta! Đừng nói là chúng ta chiếm địa bàn của anh ấy đấy nhé!"
"...Đây là lãnh thổ của đất nước."
"... Vậy, vậy không lẽ anh ấy đến thu phí bảo kê?" Điền Đậu Đậu nuốt nước bọt, mặc dù cậu chưa bao giờ đến chợ đêm bán đồ nhưng cũng đã xem rất nhiều phim truyền hình, thông thường những chỗ như vậy đều có côn đồ.
Điền Miêu Miêu bị cậu nói đến không chắc chắn: "Trông anh ấy rất có văn hóa, chắc là không đâu nhỉ."
"Đừng đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài!" Điền Đậu Đậu nhỏ giọng nhấn mạnh, "Chẳng phải nhìn chị cũng xinh đẹp dễ thương à, ai mà ngờ một mình chị có thể đánh mười đứa trong thôn mình đâu!"
Điền Miêu Miêu: "..."
Thấy anh chàng đẹp trai đối diện càng lúc càng gần, Điền Đậu Đậu lại trốn bên cạnh Điền Miêu Miêu: "Lát nữa nếu có đánh nhau chị phải bảo vệ em thật tốt."
Điền Miêu Miêu: "..."
Có em trai để làm gì vậy chứ.
Trong khi hai người họ đang nói chuyện thì Lăng Sấm đã đi đến xe đồ ăn. Anh nhìn Điền Miêu Miêu, khóe miệng tựa hồ hơi cong lên: "Thì ra là cô."
Điền Miêu Miêu sửng sốt, nhìn anh không chắc chắn: "Anh...Còn nhớ tôi hả?"
Lần này Lăng Sấm thực sự cong môi, nhìn cô nói: "Xem ra sức hấp dẫn của cửa Bắc chợ đêm lớn hơn sức hấp dẫn của giới giải trí."
Điền Miêu Miêu: "..."
Hôm nay cô thay quần áo, búi tóc dài thành búi mà anh còn nhận ra được.
Trí nhớ này thật đáng ngạc nhiên.
"Đừng nói khách hàng nào anh cũng nhớ nhé?"
"Thế thì không." Lăng Sấm nói, "Một cô gái xinh đẹp như cô khá dễ nhớ."
"Ha ha ha." Điền Miêu Miêu xấu hổ cười vài tiếng, định bỏ qua vấn đề này, "Tôi tên Điền Miêu Miêu, từ hôm nay đến đây mở gian hàng."
Lăng Sấm nhìn những xiên thịt khác nhau mà cô đã đặt trong tủ đông, khẽ gật đầu: "Bán đồ nướng à, trông khá ngon."
"Cơm chiên của anh cũng ngon." Trong lòng Điền Miêu Miêu hơi hối hận sau khi thốt ra câu này.
Lăng Sấm ngẩng đầu nhìn cô, khẽ cười: "Tôi tên Lăng Sấm, sau này nếu cần giúp đỡ gì có thể đến tìm tôi."
"À, cảm ơn." Điền Miêu Miêu hơi kinh ngạc vì anh sẽ nói như vậy, hình như trời sinh anh có cảm giác xa cách, nhìn cũng không giống người có trái tim ấm áp như vậy chút nào. Sau khi cảm ơn Lăng Sấm, cô tò mò hỏi: "Là hai chữ nào vậy?"
"Lăng trong chí khí ngút trời, Sấm trong đi đây đi đó."
Sau khi Lăng Sấm đã đi xa, Điền Miêu Miêu vẫn đang hồi tưởng về cái tên này: "Lăng Sấm...cái tên khá hay."
"Đúng vậy," Điền Đậu Đậu ghen tị, "Không như em, chẳng dám giới thiệu tên mình với người khác."
Điền Miêu Miêu cười cười, nhìn cậu: "Đậu Đậu thì sao, rất đáng yêu."
"..." Trong đáng yêu lộ ra chút tùy tiện.
Ở đằng kia, khi Tôn Húc Xuyên nhìn thấy Lăng Sấm trở lại lập tức tiến đến gần anh hỏi: "Anh Sấm, hai người mới đến là ai?"
"Bán đồ nướng." Lăng Sấm lấy khẩu trang ra từ xe đồ ăn, chuẩn bị mở bán.
Tôn Húc Xuyên im lặng một lúc lâu, cậu cũng nhìn ra họ bán đồ nướng, dẫu sao thì trên nóc xe có mấy chữ to đùng vậy mà. Nghĩ đến đây, cậu lại nhìn chiếc xe bán đồ nướng màu hồng: "Xe của người ta mơ mộng hơn xe của anh, sau này anh không còn là trai đẹp nhất cửa Bắc chợ đêm nữa rồi."
Động tác của Lăng Sấm dừng lại, anh phớt lờ cậu, Tôn Húc Xuyên với mái tóc màu vàng lại cúi người về phía trước: "Cô gái đó trông khá xinh đẹp, người con trai bên cạnh là bạn trai của cô ấy hả?"
"Không hỏi."
"..." Tôn Húc Xuyên nhìn anh cay đắng, "Chuyện quan trọng như vậy sao lại không hỏi!"
Lăng Sấm ngước mắt liếc cậu một cái, sau đó đeo khẩu trang trong suốt lên mặt: "Có hiếu kỳ thì tự hỏi, đừng cản trở việc làm ăn của anh đây."
Tôn Húc Xuyên: "..."
Nếu cậu dám tới hỏi thì còn tìm Lăng Sấm làm gì!
Cậu quay lại gian hàng mực cay áp chảo ăn liền của mình nhưng vẫn cố gắng đưa mắt về phía Điền Miêu Miêu.
Điền Miêu Miêu cũng chuẩn bị khẩu trang giống như của Lăng Sấm, đưa cho Điền Đậu Đậu bên cạnh mình một cái: "Đeo cái này vào."
Điền Đậu Đậu cầm lấy khẩu trang định đeo vào thì lại cả kinh: "Chị, chị nhìn bên kia kìa! Vị đại ca xăm đầy tay kia cũng tới bây đây bày quầy hàng hả?"
Điền Miêu Miêu nhìn theo cậu, quả nhiên nhìn thấy một người vị đại ca cường tráng tay toàn hình xăm đang bày một quầy hàng ở phía đối diện: "Ồ, lần trước chị đã nhìn thấy người đấy rồi, người ta đang bán thạch băng và bánh lương."
*Thạch băng (冰粉): Món này nôm na là thạch rau câu, topping cơm rượu, đậu các thể loại, trái cây, thêm bánh trôi chay mini, có quán thêm đá bào. Ăn vào ngọt thanh, vị của cơm rượu tạo nên điểm nhấn khá lạ. ** Bánh lương (凉糕): là loại bánh tráng miệng truyền thống phổ biến ở khu vực Bắc Kinh. Loại bánh này có hương vị tươi ngon, ngọt mềm và thường được ăn vào mùa hè. Đây cũng là món ăn vặt quen thuộc ở thành phố Nghi Tân, tỉnh Tứ Xuyên. Nhưng khác với Bắc Kinh, nó được làm từ gạo và đường nâu. Đại ca xăm đầy cánh tay cũng để ý thấy hôm nay bên cạnh mình có thêm một chiếc xe đồ ăn màu hồng, sau khi nhìn thoáng qua liền đi về phía bọn họ.
Điền Đậu Đậu lại trở nên căng thẳng: "Xong rồi, xong rồi, có phải đó là người cầm đầu ở đây không?"
"..." Điền Miêu Miêu không muốn nói chuyện.
Đại ca xăm đầy cánh tay đi tới trước xe ăn, nhìn bọn họ rồi hỏi: "Xe đồ ăn này là của hai người?"
"Vâng." Điền Miêu Miêu nhìn anh cười nói: "Hôm nay bọn tôi mới tới đây."
Đại ca xăm đầy cánh tay lấy điện thoại di động ra, nghiêm túc hỏi cô: "Xe của cô dễ thương quá, tôi có thể chụp ảnh chung không?"
"......Có thể."
Sau đó đại ca xăm đầy cánh tay giơ điện thoại di động lên làm hình trái tim dưới ánh mắt kinh ngạc của Điền Đậu Đậu, nụ cười trên khuôn mặt còn ngọt ngào hơn cả nụ cười của một cô gái.
"Chợ đêm này nhiều nhân tài ghê." Sau khi đại ca xăm đầy cánh tay đi rồi Điền Đậu Đậu không khỏi thở dài cảm thán.
Điền Miêu Miêu không để ý đến cậu nữa, giờ cô đang bận quảng bá gian hàng đồ nướng của mình trong nhóm chat.
Điền Miêu Miêu tòa 18: Làm phiền các vị hàng xóm rồi, hôm nay quán thịt nướng của con khai trương ở cửa Bắc chợ đêm, mời mọi người đến nếm thử. Hôm nay hàng xóm nào đến sẽ được giảm giá 12% [dễ thương]
Sau khi gửi tin nhắn xong cô còn gửi một bao lì xì lớn trong nhóm.
Có bao lì xì, mọi người nhao nhao ngoi lên, Điền Miêu Miêu chụp thêm vài bức ảnh gửi vào nhóm, nhẹ nhàng tuyên truyền thêm một đợt.
Chị Trần tòa 18: Cuối cùng Miêu Miêu cũng khai trương rồi à? Đồ nướng này tôi đã thử thay mọi người rồi, ngon lắm đấy [cười]
Điền Miêu Miêu tòa 18: Hoan nghênh dì Trần đến ăn nha [dễ thương] Hàng xóm muốn ăn có thể tham gia vào nhóm riêng của con để không nói trong nhóm lớn nữa nha ~
Cô gửi một mã QR nhóm, những người hàng xóm lần lượt tham gia. Để mọi người dễ dàng tìm thấy mình hơn cô còn đặc biệt đổi tên WeChat của mình thành "AAA Miêu Miêu BBQ".
Dì Trần: Miêu Miêu nướng cho dì mười xiên mỡ bò và mười xiên khoai tây đi, dì qua ngay [cười]
AAA Miêu Miêu BBQ: Có ngay, con bảo em trai nướng cho dì liền.
Anh Vương tòa 21: Có menu không chủ quán?
Điền Miêu Miêu đã đăng một menu trong nhóm, giá của cô không cao, xiên thịt bò đắt nhất là năm đồng, còn các loại rau như khoai tây và ngô chỉ một đồng.
Anh Vương tòa 21: Cho tôi mười xiên thịt bò và mười xiên thịt ba chỉ, tôi sẽ đến ngay.
Phi Phi: Chủ quán có ship không? [đáng thương]
AAA Miêu Miêu BBQ: Tạm thời chưa có trên các app, tôi thấy app giao đồ ăn có tính phí nên chỉ có thể tăng giá lên (:з」∠) Tôi thực sự không muốn tăng giá
Anh Vương tòa 21: Bây giờ giá cả phải chăng sao không đến tận nơi ăn đi, đồ nướng mới nướng mới ngon
Điền Miêu Miêu vừa trả lời tin nhắn trong nhóm vừa nói với Điền Đậu Đậu: "Nướng trước mười xiên mỡ bò, khoai tây, thịt bò, thịt ba chỉ."
"Có ngay." Điền Đậu Đậu đã chuẩn bị xong, Điền Miêu Miêu vừa ra lệnh liền bắt đầu làm việc.
Tin nhắn trên điện thoại di động vẫn không ngừng xuất hiện, bởi vì có khách hàng ở chợ đêm đến hỏi nên tạm thời Điền Miêu Miêu không trả lời được. Sau khi nói chuyện với khách xong, cô cầm điện thoại lên xem, quả nhiên mẹ gửi cho cô một tin nhắn: "Miêu Miêu, con bán đồ nướng à?"
"..." Điền Miêu Miêu không ngờ mẹ lại phát hiện ra mình đổi tên nhanh như vậy, vội vàng trả lời: "Không phải đâu ạ, cái này là vui thôi! Ví dụ như AAA chuyên xắt lát củ sen, AAA thêm hạt mè vào dâu tây. Con đu trend thôi."
Mẹ Điền gửi cho cô một chuỗi dấu chấm lửng: "Người thành phố bọn con biết chơi ghê, mẹ thay lát củ sen và dâu tây cảm ơn bọn con."
Sau khi lừa được mẹ Điền, Điền Miêu Miêu cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau này nếu đăng bài đồ nướng nhất định phải nhớ chặn người nhà bọn họ.
Sau khi dì Trần và anh Vương đến, Điền Miêu Miêu đặc biệt chuyển những bộ bàn ghế nhỏ đã chuẩn bị sẵn ra khỏi xe đồ ăn, tất cả đều có thể gấp lại được, không chiếm nhiều diện tích, rất dễ cất giữ.
Cô đang bận rộn với công việc của mình thì đột nhiên một tiếng sấm lớn nổ ra trong khu chợ đêm.
"Ông chủ Lăng, em thích anh! Anh làm bạn trai của em được không!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]