“Người đâu?”
Tuy đã biết Trương Nhu Sinh luôn hấp tấp kích động trước những chuyện có liên quan đến người kia, song khi thấy cả người anh ướt nhẹp xông vào, Phạm Dụ vẫn bị dọa giật cả mình.
“Đợi chút, cậu bình tĩnh cái đã…” Phạm Dụ làm sao ngăn được người đàn ông đang nóng vội, lời chưa kịp nói hết đã bị đối phương gạt ra, “Cậu ta không có ở đây! Đây là nhà tôi! Ô kê?!”
Trương Nhu Sinh khựng bước, quay đầu có hơi hung hăng nhìn hắn hỏi: “Vậy cậu ta ở đâu! Cậu biết cậu ta về thì không thể không biết được cậu ta ở đâu!”
“Đừng kích động, đừng kích động! Cậy ta ở đâu tôi thật sự không biết, tin cậu ta quay về cũng là do người khác nói cho tôi, lần này cậu ta quay về sẽ không rời đi nhanh như vậy nữa đâu, bởi vậy cậu có cơ hội gặp cậu ta, được chưa?” Phạm Dụ khuyên giải cái người đang thở hổn hển là Trương Nhu Sinh, cuối cùng để y ngồi xuống, chớp mắt một cái, trông thấy chiếc dù hoa văn cũ kĩ trong tay y, không nhịn cười được: “Mẹ nó, cậu kiếm đâu ra chiếc dù rách này vậy!”
“… Không phải kiếm, cũng không phải là dù rách.” Trương Nhu Sinh cúi đầu nhìn dù trong tay, giống như là nghĩ được gì, ánh mắt đột nhiên ôn hòa hơn, đến cả giọng điệu nói chuyện cũng tốt lên không ít, “Tôi muốn số di động và địa chỉ nhà hiện tại của Lâm Gia Trạch, cậu giúp tôi lấy nhé.”
Phạm Dụ không bỏ sót ánh mắt trong khoảng khắc vừa rồi của y, kinh ngạc há
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tua-vao-nhau/1214174/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.