Lại cùng nhau dùng bữa tối, Vân Tiểu Miên vẫn chưa quen, còn e dè nên chỉ ăn đồ ăn trước mặt mình. Lục lão gia hiện giờ đã nhàn rỗi rất nhiều, chuyện cửa hàng phần lớn đều giao vào tay Lục Thư Hàn. Lục lão gia nhìn con gái, nghĩ đến việc hôn nhân của nàng, liền nói: “Con vừa mới khỏe, đừng quá cố sức, mệt mỏi thì cứ nghỉ ngơi. Nhân tiện đây, cha và mẹ cũng tính tìm giúp con, xem thử có nam tử nào thích hợp gả vào nhà chúng ta ở rể, cũng có thể san sẻ với con một ít, chờ Khang nhi lớn hơn một chút thì con sẽ được nhẹ nhàng.”
Lục Thư Hàn nghe xong lời cha nói, biết được cha nàng không muốn gả nàng đi mà muốn tuyển người về ở rể, cũng có ý để mình và ấu đệ về sau cùng quản việc nhà, thân là nữ tử lại được cha coi trọng như thế, nàng sao lại không vui, liền gật đầu đồng ý.
Vân Tiểu Miên tức khắc dừng động tác trong tay, đến cơm trong miệng cũng trở nên khó nuốt. Vân Tiểu Miên cố nén mũi chua xót, nuốt cơm trong miệng xuống, nhẹ nhàng buông chén đũa. Lục Thư Hàn thấy nàng hiếm khi không ăn hết đồ ăn trong chén, có chút lo lắng nhìn nàng một cái, nhưng không ở trước mặt cha mẹ nói gì.
Chờ đến khi trở về phòng, Lục Thư Hàn sai Hỉ Thước mang hai chén tổ yến tới, mới nói với Vân Tiểu Miên: “Đồ ăn hôm nay không hợp khẩu vị em sao? Tối rồi, ăn chút tổ yến nhé, ăn nhiều quá ban đêm sẽ ngủ không thoải mái.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xung-hy/275396/chuong-6.html