Hình Dận ngồi ngay ngắn ở bên cạnh bàn, nhìn bàn cờtrước mặt, cầm quân cờ màu đen trong tay, suy nghĩ bước kế tiếp phải đi thếnào. Hộ vệ đứng ở bên cạnh đưa hắn một chén trà nóng, sau đó lui sang một bên,im lặng đứng thẳng.
Cửa phòng bị đẩy nhẹ ra, Lam Anh bước vào, liếc nhìnHình Dận, vẫn chưa mở miệng chỉ cười.
Hình Dận giương mắt nhìn về phía Lam Anh lại cúi đầu.Đặt quân cờ đen trong tay lên bàn cờ, "Đứng đó làm gì, sao không ngồixuống đây?"
Lam Anh ngồi đối diện với Hình Dận, nhìn bàn cờ cườinhạt. Khóe miệng khẽ cong lên, giọng nói trầm thấp, khêu gợi cũng theo đó phátra, "Đa tạ." Không nhiềulời hoa lệ, nhưng xem ra lời nói của hắn diễn ý rất tốt.
"Chuyện nhỏ như thế, bổn tọa có thể làm được. Nóiđi, tại sao khăng khăng muốn đưa Đường Cảnh vào Hồn nghênh cung?" Hình Dậnliếc nhìn hộ vệ bên cạnh, người kia hiểu ý đi đến rót trà cho Lam Anh.
Lam Anh trầm tĩnh cầm quân cờ màu trắng, đặt quân cờtrắng sắp bị đánh hạ tại nơi sống lại sau khi bị uy hiếp, "Nơi này có thứnàng muốn."
"Thật đúng là si tình."
"Chủ thượng nghĩ vậy sao?"
Hình Dận vừa mới nói xong, Lam Anh liền thản nhiên hỏivặn lại.
Hình Dận không giận cũng không ầm ĩ, "Nơi này cóthứ gì nàng muốn sao? Ngươi đưa cho nàng cũng được, còn có thể khiến nàng cảmtạ ngươi, hà tất phải làm điều thừa chứ?"
Lam Anh cười nhạt, không trả lời câu hỏi của Hình Dận.
Thật ra thì Hình Dận hiểu, hắn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-nhe-chut/1944125/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.