Nhìn mặt Lam Anh đầy nhu tình và cưng chìu, Đường ThảiNhi có chút không biết làm sao.
TrướcVân Thiên lâu đều là giang hồ hào kiệt lui tới để tham gia đại hội giám bảo,nhìn thấy đoàn xe cuồn cuộn như thế cũng có chút tò mò là vị công tử bột nhànào lại bạo tay như vậy.
Đường Thải Nhi thấy người ta vây lại xem đông đúc, vộivàng cúi đầu che mặt, "Lên xe trước rồi hẵng nói."
Lam Anh cười cười, vừa muốn kéo Đường Thải Nhi lênchiếc xe ngựa đầu tiên, đã thấy nàng chạy tới bên canh Dạ Ngu Ngốc, cầm tay DạNhi nhảy lên chiếc xe ngựa thứ hai.
Tay đưa racứ như vậy cứng ở không trung.
Tịch Thanh ôm kiếm đi tới bên cạnh Lam Anh, nhìn đôimắt sắc bén của hắn hơi tức giận, khẽ mỉm cười, tính vỗ vai hắn an ủi, "Cốgắng lên, ta ủng hộ ngươi."
"Đa tạ." Lam Anh cười cười, "Tịch côngtử, mời."
Đoàn xe chia thành hai hàng đi trên đường lớn, rốtcuộc khi trời nhá nhem tối, sau giờ ngọ đã trở về Giang thành. Binh sĩ thủ vệnhìn thấy cờ hiệu đoàn xe có chữ Lam cách thật xa, liền vội vàng chạy ra đứngthành hai hàng mở cổng thành. hai bên đều nhao nhao mắt nhìn mũi lỗ mũi nhìntim, nghênh đón thành chủ phu nhân trong tin đồn.
Đường Thải Nhi vén rèm xe nhìn cảnh tượng vô cùng náonhiệt bên ngoài có chút phát mộng, quẳng rèm xuống ở trong xe ngựa ngồi vữngvàng, vẻ mặt thâm trầm.
DạNgu Ngốc đang chơi với tượng đất nhỏ ở một bên thấy sắc mặt của Đường Thải Nhicực kỳ khó coi, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-xin-nhe-chut/1944082/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.